Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Truy Phong?" Tần Thiên cứ như vừa nhận ra kẻ chật vật trước mặt là Truy Phong, hắn ngây ra một lúc rồi nói: "Tại sao lại là cậu? Sao cậu lại chạy đến nơi đây?"

Truy Phong cũng ngây ra một lúc: "Anh Thiên, chẳng lẽ chuyện này không phải do anh an bài sao?"

Tần Thiên liếc nhìn bọn người Thiết Ngưng Sương một cái rồi trầm giọng mà nói: "Tôi nói với các người là cậu Truy Phong có thể sẽ đến, bảo các người chiêu đãi thật tốt. Các người lại chiêu đãi như thế sao?"

"Các người có biết cậu Truy Phong là Ám Thiên Vương bên cạnh Nam Giang Vương không, tôn quý biết bao nhiêu!"

"Tại sao các người lại đối đãi với cậu ta như vậy? Còn không mau đi giết dê, đưa rượu lên!"

Mặt Truy Phong xanh mét.

"Anh hai, tôi phục rồi. Anh không cần diễn nữa. Về sau tôi không dám đắc ý với anh nữa, bỏ qua cho tôi đi!"

Rốt cục Tần Thiên cũng không nhịn được cười ha ha, đắc ý nói: "Tiểu Phong Phong, hiện giờ biết Mãnh Thú Sơn Trang lợi hại chưa? Không phải cậu hỏi tôi Thiên Phạt giả được huấn luyện như thế nào à? Đó là huấn luyện ra từ nơi này!"

Giống như được khoe khoang trước mặt anh em tốt, Tần Thiên đắc ý một cách hiếm thấy như một cậu trai trẻ.

Mọi người đều buồn cười.

Họ rất hiếm khi nhìn thấy Tần Thiên như vậy.

Kỳ thật cả ngày hôm nay Tần Thiên đều ở Mãnh Thú Sơn Trang.

Sau khi trở về từ Nam Giang, sự kiện ám sát nhìn như đã kết thúc, nhưng hắn biết sóng gió chân chính sắp đến rồi.

Cho nên hắn khẩn cấp huấn luyện tiểu tổ Thiên Phạt để giám sát.

Từ khi Truy Phong xuất hiện ở giao lộ dưới chân núi thì camera giấu trong rừng cây hai bên đã quay được anh ta.

Tần Thiên và Tàn Kiếm ngồi trong phòng điều khiển giám sát đã nhìn thấy rõ ràng.

Không nghĩ tới Truy Phong lại đích thân đến, Tần Thiên liền biết phía Triệu gia Vân Xuyên có hành động, hơn nữa nhất định không thể coi thường.

Cho nên Tần Thiên mới kêu mọi người chơi Truy Phong như thế.

Hơn nữa đây cũng là phương thức hoan nghênh khách đặc thù của tiểu tổ Thiên Phạt Mãnh Thú Sơn Trang.

Cứng rắn trước, sau đó mới là dê và rượu.

Tiểu tổ cô lang của Lãnh Phong và tiểu phân đội Long Tổ của Lôi Báo đã sớm lĩnh giáo qua điều này.

Hiện bắt đầu giết dê béo để nướng, rượu cay rót vào trong ly.

Tàn Kiếm đích thân bưng một ly rượu lên, lại cười nói: "Cậu Truy Phong, hoan nghênh đi vào Mãnh Thú Sơn Trang."

Truy Phong từng nhìn thấy Tàn Kiếm rút kiếm nên rất bội phục. Anh ta vội vàng bưng rượu lên kích động nói: "Chú Tàn, các anh em, Truy Phong uống trước rồi nói!"

Rượu cay làm bỏng cổ họng, anh ta chùi miệng rồi nhe răng cười ha ha.

Thoải mái quá!

Mọi người uống rất đã.

Đám người Đồng Xuyên Thiết Tí phát huy tinh thần chủ nhà mà không ngừng tìm Truy Phong uống rượu.

Truy Phong từ chối không được nên uống mấy ly. Rất nhanh mặt anh ta đã đỏ tới mang tai, khuôn mặt đỏ như đít khỉ.

"Ngừng! Các anh em, nghe tôi nói!" Đầu lưỡi anh ta hơi thắt lại, nói: "Uống bao nhiêu rượu cũng được. Đêm nay được nhìn thấy sự nhiệt tình của mọi người, tôi biết không say là không được."

"Nhưng trước khi say rượu có thể để tôi nói trước một câu không?"


Mai Hồng Tuyết phun vỏ hạt dưa mà cười ngơ, sau đó nói: "Cậu Truy Phong, cậu muốn nói cái gì? Chẳng lẽ muốn cụng ly với anh Thiên sao?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK