Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhận được chỉ thị của Ngô Phi, Vương xã trưởng lập tức tụ tập một nhóm hộ trồng trọt, khí thế hung hăng chạy tới xưởng luyện dược của Tô gia.

"Họ Tần, mày tới nơi này làm gì?" trong đại sảnh, nhìn thấy Tần Thiên và Tô Tô, Tô Văn Thành vẻ mặt tức giận.

Tần Thiên nhìn thấy trong tay Tô Văn Thành cầm hợp đồng cho vay cười lạnh nói: "Trùng hợp, Tôi và Tô Tô cũng tới vay tiền."

“Các người tới vay tiền?”

Nghe Tần Thiên nói xong, Tô Văn Thành cười ha ha.

Tô Nam cũng bị chọc cười, cô khinh bỉ nói: "Họ Tần kia, mày chỉ là một tên lưu manh mà thôi.”

"Một tên lưu manh đẩy một tên tàn phế, cũng dám đến ngân hàng Kiến Long vay tiền?"

“Tôi thấy là hai người tới xin ăn thì đúng hơn!”

Cô nói với Tiền Thịnh: "Chủ nhiệm Tiền, tên này là kẻ lừa đảo. Trên người không có xu dính túi, ngài ngàn vạn lần không nên mắc mưu.”

“Cho họ vay tiền, chính là tổn thất đối với ngân hàng.”

Tiền Thịnh lạnh lùng nói: "Ngân hàng Kiến Long chúng tôi không phải ai cũng có thể tới.”

“Đi mau, đừng ảnh hưởng đến mặt tiền của chúng tôi.”

Tô Văn Thành vô cùng đắc ý, anh ta lắc lắc hợp đồng trong tay, nói: "Họ Tần, mày thấy không?”

“Loại người như tôi, mới là khách hàng cao cấp của ngân hàng Kiến Long.”

“Mày đẩy một tên tàn phế, đi nhầm chỗ rồi!”

“Mày......”

Tô Văn Thành còn muốn nói cái gì, lúc này Tần Thiên không nhịn được nữa, đôi mắt nổi lên một tia phẫn nộ.

Sỉ nhục hắn còn có thể chịu đựng, nhưng Tô Văn Thành luôn miệng nói Tô Tô là tàn phế nên đã chạm đến nghịch lân của hắn.

Dưới chân hắn khẽ động, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, bốp một tiếng, cho Tô Văn Thành một bạt tai.

“Mày còn dám nói nhảm, có tin tao cho mày vĩnh viễn câm miệng hay không!”

Tần Thiên ngữ khí nghiêm nghị, ánh mắt cao ngạo.

Tô Văn Thành che mặt, sợ đến choáng váng. Anh ta không nghĩ tới ở nơi này Tần Thiên cũng dám công khai động thủ đối với mình.

Tô Văn Thành muốn phản kháng, lại ý thức được mình căn bản không phải là đối thủ.

Anh ta cắn răng, trong mắt phun ra ngọn lửa thù hận.

“Đánh người rồi!”

“Người đâu tới đây!”

Tô Nam giống như một người đàn bà chanh chua kêu lên.

“Chủ nhiệm Tiền, anh không thể mặc kệ được!”

"Nhanh, bảo bảo vệ bắt hắn lại!"

Tiền Thịnh cũng chấn kinh, ông ta cũng không nghĩ tới Tần Thiên nói động thủ liền động thủ.


Thật sự là, quá ngông cuồng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK