Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chú yên tâm. Cháu đã sắp xếp xong.”

“Bọn họ đang lợi dụng cháu, mà cháu không phải cũng đang lợi dụng bọn họ sao."

"Chờ thời cơ chín muồi, hừ, cháu sẽ đưa ba con Kế gia đi gặp lão gia tử."

Lý Tồn Trung làm ra vẻ giật mình nói: "Cháu đã có kế hoạch chưa?”

“Cháu yên tâm. Có gì cần chú giúp thì cứ nói.”

“Chú nhất định sẽ ủng hộ cháu vô điều kiện!

“Thứ cho chú nói thẳng, Lý Xuân, dựa vào tài năng và can đảm cháu thì cháu mới là Nam Giang Vương thật sự!”

Lý Xuân vội vàng nói: "Tất cả mọi thứ của cháu đèu do là chú cho. Chờ cháu giết được ba con Kế gia, chú chính là Nam Giang vương!”

Lý Tồn Trung cười ha hả, kéo tay Lý Xuân nói: "Lại đây, cho cháu gặp một người.”

Ông ta đẩy một cánh cửa bí mật. Bên trong màn thêu và hương thơm ấm áp đập vào mặt, một cảnh tượng nhẹ nhàng.

Trước bàn trang điểm có một cô gái mặc đồ cổ trang đang trang điểm.

Nghe thấy tiếng động, cô ta quay đầu lại nhìn thấy Lý Tồn Trung, vội vàng bước nhanh tới cúi chào, nói: "Con gái xin chào ba nuôi.”

Lý Tồn Trung cười nói: "Tiên Nhi, con xem ai tới này.”

Tiên Nhi liếc mắt nhìn Lý Xuân, sau đó xấu hổ vội vàng cúi đầu.

"Tiên Nhi, sao em ở đây?"

"Chú, rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì? Cô ấy gọi chú là ba nuôi?” Vẻ mặt Lý Xuân mờ mịt.

Lý Tồn Trung cười nói: "Tiên Nhi là học sinh tài năng của học viện nghệ thuật, điệu múa cổ điển tuyệt đẹp nhất. Chú biết cháu thích con bé, lại ngại bày tỏ.”

“"Bây giờ chú đã nhận con bé làm con gái nuôi, hãy để con bé phục vụ cháu.”

“Chờ ngày hai đứa kết hôn, chú sẽ đích thân tham dự, mời toàn bộ người có máu mắt ở tỉnh Nam Giang, chúc mừng hai đứa!”

Lý Xuân kích động nói: "Cảm ơn chú.”

Lý Tồn Trung cười nói: "Vẫn còn gọi là chú sao?”

Lý Xuân phản ứng lại vội vàng nói: "Cảm ơn ba nuôi.”

Lý Tồn Trung đắc ý cười lớn, tự mình lôi kéo tay Tiên Nhi và Lý Xuân lại gần nhau.

"Lý Xuân chiến đấu một đêm đãm máu chắc đã quá mệt rồi. Tiên Nhi con phải hầu hạ nó thật tốt.”

"Được rồi. Ba còn muốn chuyện phải làm, không quấy rầy hai vợ chồng son các con nữa.”

Ông ta nói xong lui về phía sau một bước, tự tay đóng cửa lại.

Nghe được tiếng động ở bên trong, trong mắt Lý Tồn Trung lộ ra một nụ cười mưu mô thâm sâu.

Lý Xuân, chẳng qua chỉ là một con dao ông ta sắp xếp ở An gia mà thôi.

Chỉ cần một con đàn bà đã có thể làm cho anh ta quỳ xuống gọi ông ta là ba nuôi, đúng là tuổi đời non trẻ.

Kế Phong bên kia hứa hẹn nhiều lợi ích lớn cho nên cũng thành công thuyết phục được người nắm quyền Giả gia, Giả Hiếu Liêm.

Giả Hiếu Liêm cho biết sẽ tham dự tang lễ của ông An, sau đó sẽ dốc toàn lực giúp ba con Kế gia lên ngôi.

"Ba, vì sao phải đồng ý với hắn ta?"

“Theo con thấy, chúng ta nên tiến công nhân lúc An gia đại loạn, vị trí ba con Kế gia vẫn chưa định.”

“Đến lúc đó, ba chính là Nam Giang vương mới!” Sau khi Kế Phong rời đi, con trai lớn của Giả Hiếu Liêm, Giả Sơn từ phía sau đi ra.

Giả Hiếu Liêm cười lạnh nói: "Con thì biết cái gì.”

"An Quốc tuy rằng đã chết, nhưng lực lượng An gia không thể lung lay trong nhất thời.”

"Lúc này chúng ta cùng bọn họ khai chiến, bọn họ đang bi thương tức giận nhất định sẽ toàn lực phản công."

"Hơn nữa, con đừng quên còn có một Bắc Giang vương Lưu Triệt đang như hổ rình mồi.”

“Không lo lắng về ba con Kế Phong, nhưng Bắc Giang vương Lưu Triệt này mới thực sự là nhân vật không dễ đối phó.”

"Cho dù chúng tangồi lên ngôi vị Nam Giang vương, Lưu Triệt tới tấn công thì phải ứng phó như thế nào?"

Giả Sơn nhíu mày nói: "Chẳng lẽ cả đời này chúng ta cũng chỉ có thể khuất phục dưới người khác sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK