Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Thiên cầm điện thoại, không nhịn được mà cười khổ. Hắn không muốn nợ ân tình nhất. Nhưng hiện tại lại không thể tránh né mà nợ ân của người nhà Lưu Triệt.

Hơn nữa có vẻ càng nợ càng nhiều.

"Anh! Mau, cá! Cá cắn câu rồi!" Sau lưng truyền đến tiếng reo hò của Mã Tước.

Tần Thiên thấy cô ấy kéo một con cá trắm đen lớn lên rồi luống cuống tay chân thì vội vàng chạy tới giúp cô ấy bắt cá, sau đó bỏ vào thùng nước.

"Mã Tước, em quá lợi hại! Con cá này xem như là quà sinh nhật của em tặng cho chị Tô Tô đi."

Nói xong, hắn tiện tay gửi tin nhắn cho Ngọc Linh Lung: Cô yên tâm, cháu cũng sẽ bảo đảm an toàn cho Thanh Dao vào mọi lúc.

Hắn đã nghĩ thông suốt, nếu Lưu Thanh Dao đã khăng khăng muốn gả thì để cô ta làm đi.

Nói thế nào Triệu gia cũng là gia tộc quyền thế của Vân Xuyên, Thanh Dao gả vào đó chưa chắc sẽ chịu thiệt thòi.

Có Bắc Giang làm hậu thuẫn, Triệu gia và Triệu Húc cũng không dám làm khó Lưu Thanh Dao.

Còn chuyện sau này thì tùy duyên đi.

Ngọc Linh Lung đáp lại: Đa tạ.

Ban đêm, Tần Thiên phấn chấn tinh thần mà đeo tạp dề lên rồi đích thân xuống bếp.

Ba mẹ con Dương Ngọc Lan, Mã Tước và Tô Tô vội vàng dọn bàn.

Rất nhanh khách đã đến.

Lâm Tước lái xe dẫn Liễu Thanh và Cung Lệ đến, bởi vì đến chúc mừng sinh nhật cho Tô Tô nên các cô đều ăn mặc thật đẹp.

Ai cũng rực đỡ xinh đẹp động lòng người.

Tiếng cười nói vui vẻ như mùa xuân tháng ba.

Một buổi tiệc tối mở màn trong vui cười và hạ màn cũng trong vui cười.

Đêm đã khuya.

Trong phòng phiêu đãng hương thơm của rượu đỏ bám vào thân thể phụ nữ nên càng say lòng người.

Tần Thiên ôm Tô Tô vào lòng, nhìn người vợ đẹp như hoa đào mà nuốt một ngụm nước bọt rồi thấp giọng nói: "Vợ, anh muốn..."

Tô Tô thấp giọng nói: "Muốn gì?"

"Muốn em sinh đứa con trai cho anh."

Tô Tô gắt giọng nói: "Em không muốn! Muốn sinh thì anh sinh đi!"

...

Không ngờ mọi chuyện tiến triển thuận lợi như vậy, Triệu Húc được Liêu Kiệt hộ tống đi về Vân Xuyên trong đêm.

Vừa vào cửa hắn ta đã kích động nói: "Thành công rồi, cha, con thành công rồi! Lưu Thanh Dao chịu gả cho con!"

"Thật sao?" Triệu Thiên Nhạc cũng lộ ra vẻ mặt mừng rỡ.

Triệu Húc kích động nói: "Không chỉ có như thế, Thanh Dao còn bảo chúng ta lập tức chuẩn bị hôn lễ, sau khi chuẩn bị xong thì đến Bắc Giang đón dâu. Cha, cha cảm thấy chúng ta nên làm gì?"

Triệu Thiên Nhạc thở ra một hơi, cố ổn định lại tâm tình kích động.

"Nếu đã như vậy thì việc này không nên chậm trễ, ngày mai chúng ta lập tức bắt tay chuẩn bị."

"Hôn lễ là chuyện nhỏ, liên hôn với Bắc Giang mới là chuyện lớn, cho nên nhất định phải thật long trọng. Đến lúc đó còn phải mời toàn bộ gia tộc quyền thế ở phương Nam đi tham dự."

"Vân Xuyên và Bắc Giang trở thành một nhà, kẹp Nam Giang ở giữa. Cha xem An Quốc và Tần Thiên sẽ làm sao. Tần Thiên, không phải mày thắng tao năm thành phố sao? Hiện tại tao muốn xem mày có dám tới lấy hay không! Ha ha ha ha!"

Ngày hôm sau, Triệu Thiên Nhạc lại tổ chức hội nghị gia tộc rồi công bố tin tức động trời này ra.

Sau khi nghe xong, Triệu Thiên Cơ, Triệu Khải và thủ hạ của họ đều kinh hãi.

Đối với họ thì đây không phải tin tức tốt lành gì.

Cha con Triệu Thiên Nhạc có thêm chỗ dựa là Bắc Giang thì họ rất khó lay chuyển địa vị của hai cha con này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK