Ông ta sợ hãi cầu xin: "Tam Gia tha mạng!"
"Hãy cho tôi một cơ hội để hối cải!"
"Đều là thằng con trai này của tôi kém cỏi, tôi sẽ tự tay giết nó!"
"Tam Gia, xin hãy tha cho nhà họ Tề!"
"Chỉ cần anh giơ cao đánh khẽ, tôi sẽ tặng cho anh vịnh Kim Long!"
Quan Tam nhìn Tề Nhân, cười nói: “Nhà họ Tề vẫn luôn muốn đuổi chúng tôi ra khỏi thành phố Trịnh để có thể độc chiếm.”
"Nếu không phải phía trên ràng buộc, tôi đã giết các người từ lâu rồi."
"Nói thật với ông, ngay cả những người ở trên tôi cũng phải cư xử đúng mực khi gặp anh Thiên."
"Bây giờ, ông đã đắc tội với anh ấy, tôi được lệnh tiêu diệt nhà họ Tề, nếu phía trên biết được thì cũng sẽ khen ngợi tôi."
"Ông cảm thấy, tôi sẽ bỏ qua cơ hội tốt như vậy sao?"
Lúc này mặc dù Quan Tam vẫn tươi cười nhưng trông giống như một ác ma ăn thịt người không nhổ xương.
Tề Nhân ngã xuống mặt đất, hoàn toàn không nói nên lời.
Nếu chỉ dựa vào sức mạnh của Quan Tam, có lẽ sẽ không dễ dàng phá hoại cả cả gia tộc bọn họ như vậy nhưng hiện tại Quan Tam đã có được sự ủng hộ của tỉnh lỵ.
Ông ta biết rằng trước mặt gã khổng lồ nhà họ An, tài sản nhỏ bé của nhà họ Tề chẳng qua chỉ là một cái búng tay.
Không ngờ một sự cố nhỏ về hàng giả do xử lý không đúng cách lại dẫn đến tán gia bại sản, ông ta thật sự muốn chết rồi.
Bát Bảo Lâu- Tầng trên cùng, phòng VIP nhất.
"Ừm, ngon quá."
“Con cá này ngon thật, mùi vị tươi ngon.” Tô Tô ăn rất vui vẻ.
Tần Thiên yêu chiều nói: "Phục vụ, thêm một phần nữa."
Tô Tô ngượng ngùng cười nói: "Mọi người cũng ăn đi, đừng chỉ nhìn em như vậy."
Dù thế nào, Cung Lệ cũng không thể nuốt nổi. Chuyện xảy ra sáng nay đối với cô ấy giống như một giấc mơ.
Do dự một lát, cuối cùng cô ấy không nhịn được hỏi: "Tần tiên sinh, nhà Tề thật sự sẽ phá sản sao?"
“Có đúng như Quan Tam Gia đã nói, các phương tiện truyền thông lớn đưa tin rằng họ đã bị các cơ quan liên quan phạt tiền và phá sản vì làm giả sản phẩm của chúng ta sao?”
Tần Thiên cười nói: "Sao vậy, cô cảm thấy thương bọn họ sao?"
“Không hề!” Cung Lệ tức giận nói:
“Những doanh nghiệp xấu như thế này, kiếm tiền vô lương tâm, bất chấp tính mạng người tiêu dùng thì nên cho phá sản!”
“Với tin tức này, tôi tin rằng trong tương lai sẽ không còn ai dám làm giả sản phẩm của chúng ta nữa”.
“Đồng thời, cũng có thể răn đe những doanh nghiệp thiếu đạo đức khác trên thị trường”.
"Ngoài ra, từ một phương diện nào đó, đây cũng là một sự quảng bá rất lớn đối với chúng ta."
"Đợi mấy ngày nữa, quảng cáo đại diện của Liễu Như Ngọc sẽ được phát sóng tại Nhà hát Hoàng Kim, trời ơi, chúng ta thực sự sắp phát tài rồi!"
Tô Tô vừa ăn vừa ấp úng: "Không thể ngủ quên trên chiến thắng."
"Cung Lệ, bước tiếp theo là cuộc chiến khó khăn của cậu. Kiểm soát chất lượng!"
"Nhất định phải kiểm soát chặt chẽ!"