Họ đằng đằng sát khí đi xuống lầu rồi bước thẳng đến chỗ Khương Hồng.
"Mỹ nữ, thiếu gia của chúng tôi ở phòng chữ Thiên số một, gọi cô đi lên tiếp rượu. Đi theo chúng tôi." Lão Ngũ nhìn chằm chằm Khương Hồng cười gằn và nói
Khương Hồng nhíu nhíu mày, nhịn không được ngẩng đầu nhìn lên trên.
Mã Thiên Minh sà ra ngoài cửa sổ làm ra động tác hôn gió với Khương Hồng.
Khương Hồng cảm thấy mình bị mạo phạm nên giận tái mặt rồi lạnh lùng nói: "Đã nói rồi, bà đây không tiếp rượu! Cút đi, đừng ảnh hưởng tâm tình của tôi!"
Lão Ngũ đảo mắt một vòng rồi cả giận nói: "Con đàn bà thúi, cho thể diện mà không cần!"
Nói xong, gã trực tiếp thò tay bắt lấy Khương Hồng.
"Không được đụng vào tôi!" Trong cơn tức giận, Khương Hồng thuận thế nắm ly rượu trước mặt lên rồi tạt vào mặt lão Ngũ.
Nơi này lập tức trở nên yên tĩnh.
Vừa rồi những người chung quanh đều được chứng kiến những người đến từ tỉnh Ngũ Hồ thành phố Cẩm Hồ này phách lối đến cỡ nào.
Hiện tại Khương Hồng lại dám giơ ly lên tạt vào mặt tên này.
Xem ra là gây đại họa rồi!
"Ha ha ha ha!" Mã Thiên Minh trên cửa sổ lầu ba thấy cảnh này thì vỗ tay cười to.
"Thú vị! Quá thú vị! Thì ra là hoa hồng có gai, không tệ, tôi thích."
"Lão Ngũ, hiện tại tôi cho anh một bài kiểm tra đó, không được phép dùng vũ lực mà phải nghĩ cách thuyết phục cô ta lên với tôi. Nếu làm không được thì anh tự phạt rượu ba ly đi."
Lão Ngũ dùng tay lau mặt, đè nén lửa giận trong lòng xuống.
Gã nhìn Khương Hồng, cười lạnh và nói: "Giả thanh cao con mẹ gì! Không phải chỉ muốn tiền sao? Thiếu gia nhà tụi tao có rất nhiều, rất nhiều tiền!"
Gã thò tay vào túi áo âu phục rồi móc ra một xấp tiền mặt.
"Số này đủ chưa? Làm thiếu gia chúng tao hài lòng thì còn có tiền boa."
Nói xong, gã ném tiền vào mặt Khương Hồng.
Khương Hồng cực kỳ tức giận, cô ta cảm thấy vô cùng nhục nhã có trước mắt bao người.
"Đám chết tiệt từ đâu chui ra vậy!" Cô ta mắng một tiếng rồi xách túi đứng dậy, căm phẫn rời đi.
Ánh mắt lão Ngũ đanh lại, nhưng Mã Thiên Minh mới ra lệnh bảo gã không được dùng vũ lực nên gã ngẩng đầu xin chỉ thị của Mã Thiên Minh.
Mã Thiên Minh lạnh lùng nhìn Khương Hồng rời đi rồi lớn tiếng nói: "Năm chục ngàn!"
Thấy Khương Hồng lờ đi, hắn ta cắn răng: "Một trăm ngàn!"
"Có tiền về nhà hiếu kính mẹ mày đi!" Khương Hồng tức giận mắng một tiếng rồi bước nhanh hơn.
Thấy cô ta sắp ra khỏi cửa hộp đêm, trong mắt Mã Thiên Minh hiện ra một tia âm u ác độc, cắn răng nói: "Rượu mời không uống thích uống rượu phạt! Lão Ngũ, bắt lại!"
"Vâng!" Lão Ngũ đang mong như vậy, lập tức dẫn hai tên đàn em bên cạnh nhào về hướng Khương Hồng như hổ đói.
"Mỹ nữ, cẩn thận! Chạy mau đi!" Trong đám đông có người nhịn không được lên tiếng nhắc nhở.
Khương Hồng quay đầu thấy cảnh này thì bị dọa đến hét lên một tiếng, lập tức chạy ra cửa.
Nhưng cô ta đang mang giày cao gót, kinh hô một tiếng rồi đột nhiên không cẩn thận ngã lên phía trước.
Lúc này có một nhóm người trùng hợp đi vào từ ngoài cửa.
Khương Hồng vừa vặn lao vào giữa đám người kia.
"Cẩn thận." Tần Thiên ngây ra một lúc, vô thức đưa tay nắm lấy eo cô ta.
Khương Hồng vẫn chưa hết sợ, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt thanh tú anh tuấn và ánh mắt lạnh nhạt lại ẩn giấu bá khí ngập trời trước mặt thì cô ta lập tức ngơ ra.
Cô ta nuốt một ngụm nước bọt, nhắm mắt lại thở hồng hộc.
"Là mơ sao, mình đang nằm mơ sao?" Cô ta lẩm bẩm nói.
Tần Thiên nhìn thấy gương mặt hơi quen thuộc này thì ngây ra một lúc, cũng nhớ tới cô ta.