"Còn con mẹ nó mạnh miệng đúng không!"
Thấy Dương Lâm tới bây giờ còn dám hâm dọa, Cẩu Tam rút một thanh đao ra xông về hướng Dương Lâm.
"Đừng! Các người giết người thì không ai chạy thoát được đâu!" Lưu Tiểu Quyên bị dọa đến kêu to.
Hách chủ nhiệm suy nghĩ một chút rồi nói: "Cẩu Tam, đưa đao cho hắn. Thằng nhãi này không phải kiên cường lắm sao? Để tự hắn chặt một cái tay thì chuyện hôm nay coi như bỏ qua. Nếu không thì trói vào lồng chó, mang con nhỏ này đi."
Cẩu Tam ném đao tới trước mặt Dương Lâm rồi cười gằn và nói: "Mau chặt đi! Nếu mày không chặt thì hôm nay đồng nghiệp của mày thuộc về tụi tao. Mày đoán tụi tao sẽ làm gì nó? Ha ha ha ha!"
Lưu Tiểu Quyên bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, run run rẩy rẩy.
Dương Lâm đỏ mắt, cắn răng chuẩn bị chặt tay để bảo vệ Lưu Tiểu Quyên.
Nếu không làm như vậy thì cô gái trẻ Lưu Tiểu Quyên sẽ rơi vào ổ sói, có thể đoán ra kết cục của cô ấy.
"Đừng!" Lưu Tiểu Quyên kinh hô một tiếng rồi bỗng nhìn thấy từ đằng xa có hai bóng dáng quen thuộc đi tới.
"Chủ tịch! Tần tiên sinh! Các người mau tới đây!" Cô ấy kích động quát to lên.
Chuyện gì vậy?
Tô Tô nghe thấy tiếng kêu của Lưu Tiểu Quyên thì vội vàng chạy tới.
Tần Thiên nhìn thấy ở đây có nhiều người như vậy thì biết ngay đã xảy ra chuyện, sắc mặt hắn lạnh xuống rồi nhanh chóng đi tới.
"Cô chính là chủ tịch mỹ nữ kia?" Nhìn thấy Tô Tô, Cẩu Tam và Hách chủ nhiệm đều sững sờ như gặp tiên nữ.
Tô Tô không có tâm tình phản ứng họ, nhìn thấy Dương Lâm cả người toàn là máu ngồi dưới đất, cô lập tức giật mình.
"Anh họ! Anh làm sao vậy?"
Cô và Dương Lâm đều là con một nên từ nhỏ đã rất thân cận. Dương Lâm cũng ra dáng anh hai nên hay chăm sóc Tô Tô.
Họ thân như hai anh em ruột thịt.
Tô Tô đau lòng đến mặt mày trắng bệch.
Cũng may Dương Lâm chỉ bị thương ngoài da, nghe anh ta kể lại những chuyện đã xảy ra, Tô Tô hiếm thấy mà nghiến răng nghiến lợi.
"Tần Thiên, đánh cho em! Đánh mạnh vào!"
Tần Thiên: "Tuân mệnh!"
"Thằng nhãi thối tha, mày dám đánh không? Tao cho mày biết vì sao hoa hồng màu đỏ!” Cẩu Tam nhìn thấy Tần Thiên chỉ có một thân một người lại gầy gò mảnh khảnh thì nhe răng cười một tiếng rồi dẫn đầu xông lên.
Anh ta vung gậy cao su trong tay lên, đập hết sức vào đầu Tần Thiên.
Đôi mắt Tần Thiên phát lạnh, tiện tay đoạt lấy gậy rồi trở tay nện vào đầu Cẩu Tam.
Cẩu Tam không kịp rên một tiếng đã mềm nhũn ngã xuống.
Nhìn thấy trên trán anh ta chảy máu, Hách chủ nhiệm kinh hãi.
"Giết người! Họ Tần giết người! Các người còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau xông lên!"
Mười mấy tên bảo vệ hung ác nhào tới.
Tần Thiên cười gằn nghênh đón. Theo lý thì đám cóc ké này không đáng để hắn ra tay.
Nhưng vợ hắn đã lên tiếng, Tần Thiên hiếm khi có cơ hội "Phụng chỉ đánh nhau" để lấy lòng vợ nên hắn cũng rất hưng phấn.
Cây gậy cao su trong tay vung mạnh ra, một loạt tiếng quỷ khóc sói gào vang lên.
Trong nháy mắt, tất cả bọn chúng đã ngã đầy đất.