Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu Thiên Bằng lộ ra vẻ mặt vui sướng, kích động nói: "Chư vị! Hiện tại tôi muốn công bố một tin tức quan trọng. Nếu Thanh Dao đã bước vào cửa Triệu gia thì chính là người của Triệu gia. Triệu Thiên Bằng này không có con cái, lần đầu tiên nhìn thấy Thanh Dao đã cảm thấy rất thân thiết, rất hợp duyên."

"Hiện tại tôi dùng thân phận gia chủ của Triệu gia chính thức nhận Thanh Dao làm con gái nuôi. Như vậy thì con bé có thể danh chánh ngôn thuận ở lại Triệu gia."

Con gái nuôi?

Nghe thấy tin tức này, mọi người lập tức phản ứng mà bắt đầu vỗ tay.

Một trò khôi hài kinh tâm động phách đã kết thúc, Lưu Thanh Dao quỳ trước mặt Triệu Thiên Bằng, tiệc cưới đổi thành tiệc nhận con nuôi.

Mở màn vui mừng, cuối cùng cũng chấm dứt bằng vui mừng.

Có thể nói đây là kết quả tốt nhất.

Mọi người đều tiến lên nói chúc mừng.

Tần Thiên cũng cảm thấy kết quả này rất tốt.

Chỉ là hắn vẫn cảm thấy Triệu Thiên Bằng khá gian manh. Bởi vì Triệu Thiên Bằng đã từng nói với hắn về tình sử giữa mình và Ngọc Linh Lung.

Nhận con gái của tình nhân cũ làm con gái nuôi, lão Triệu này muốn nối lại tình xưa sao?

Nghĩ đến đây, hắn không nhịn được bật cười.

"Vậy thì chúc mừng Triệu gia chủ, không còn việc gì thì tôi đi về trước."

Triệu Thiên Bằng vội vàng nói: "Tiên sinh dừng bước!"

Ông thở ra, nghiêm trang nói: "Tiên sinh có ân với Triệu gia, trên dưới Triệu gia cả đời không quên. Tôi biết trước đó em hai của tôi và tiên sinh có vụ cá cược ở Vọng Giang Lâu, thua năm thành phố."

"Hiện tại để cảm tạ tiên sinh trượng nghĩa trợ giúp Triệu gia bình định nguy cơ. Tôi nguyện ý tặng thêm năm thành phố nữa, tổng cộng là mười thành phố, Triệu gia chúng tôi sẽ rút tất cả đầu tư và nhân viên khỏi đó để hiến cho tiên sinh."

"Xin tiên sinh đừng từ chối!"

Mười thành phố!

Sắp vượt qua số lượng tỉnh của cả Nam Giang hoặc là Bắc Giang, mọi người lộ ra vẻ hâm mộ.

Tần Thiên suy nghĩ một chút rồi nói: "Không cần. Năm thành phố tặng cho Triệu gia, coi như tặng quà cho Triệu gia chủ nhận được con gái nuôi đi."

Triệu Thiên Bằng vừa mừng vừa sợ.

Món quà này thật sự quá lớn!

Nhưng ông biết sở dĩ Tần Thiên chơi lớn như vậy không phải vì mình, mà là vì Lưu Thanh Dao.

Ông hơi do dự rồi nhìn về hướng Lưu Thanh Dao và nói: "Dao Dao, cha nghĩ giữa con và Tần tiên sinh—— "

Lưu Thanh Dao cắt ngang lời Triệu Thiên Bằng, lạnh lùng nói: "Con và họ Tần có thù không đội trời chung!"

"Họ Tần, anh cho rằng làm bộ làm tịch tặng vài thành phố thì tôi sẽ tha thứ cho anh sao?" Cô ta bỗng cất cao giọng, lớn tiếng quát: "Hiện tại tôi tuyên bố! Ai có thể giúp tôi giết tên này thì tôi sẽ gả cho người đó!"

Lời này vừa nói ra, hiện trường xôn xao.

Không ngờ quyết tâm báo thù của Lưu Thanh Dao lại mãnh liệt như thế.

Có phần thưởng này thì chắc hẳn sau này Tần Thiên sẽ không ngừng gặp phiền phức.

Trước đó Lưu Thanh Dao chỉ là con gái của Bắc Giang mà đã làm gia tộc lớn như Triệu gia phải trăm phương ngàn kế lôi kéo.

Hiện tại cô ta lại có thêm một thân phận, đó chính là con gái của Triệu gia Vân Xuyên!

Hai thân phận này cộng lại quả thực không thể tôn quý hơn.

Ai cưới cô ta, có phải có thể trở thành chủ của cả hai tỉnh Bắc Giang và Vân Xuyên không?

Nhưng vừa rồi sau khi chứng kiến uy lực của Tần Thiên, mọi người cũng biết phần thưởng này không dễ lấy như vậy.

Trong nhất thời, vẻ mặt mọi người rất quái lạ, không người nào dám nói chuyện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK