Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu Thiên Bằng cười lạnh và nói: "Đừng nóng vội, tiếp theo là đến cháu thôi."

Ông thở ra một hơi và nói: "Bắc Giang và Triệu gia liên hôn là chuyện vui ngàn năm một thuở. Mặc dù Triệu gia xảy ra chút biến cố, nhưng trải qua sự trao đổi giữa tôi, người của Bắc Giang và Lưu Thanh Dao tiểu thư thì Lưu Thanh Dao tiểu thư vẫn chịu gả cho Triệu Phong. Đồng thời dùng lực lượng của Bắc Giang giúp Triệu gia điều tra rõ chân tướng."

"Đồng thời sau đám cưới, Triệu Phong sẽ thành người thừa kế mới của Triệu gia. Cậu ta đã cam đoan với tôi sẽ dùng hết toàn lực điều tra rõ chân tướng, đưa ra một câu trả lời cho Triệu gia."

"Triệu Phong, bác nói đúng không?"

Triệu Phong cắn răng, nói: "Không sai! Triệu Phong này nhất định sẽ điều tra rõ chân tướng, bắt hung thủ nợ máu trả bằng máu! Đồng thời kế thừa di nguyện của cha, làm rạng danh Triệu gia dưới sự trợ giúp của bác cả và chư vị tộc nhân!"

Nói đến đây, anh ta hạ giọng mà nói: "Bác cả, hiện tại có thể mời Lưu Thanh Dao chưa?"

Chẳng biết tại sao anh ta cứ cảm thấy hoảng hốt, phải sớm hoàn thành hôn lễ với Lưu Thanh Dao thì anh ta mới yên tâm được.

Triệu Thiên Bằng biết bên cạnh Lưu Thanh Dao đều là người của Triệu Phong. Để đảm bảo an toàn cho Lưu Thanh Dao, ông chỉ có thể để Lưu Thanh Dao xuất hiện ở hiện trường.

Hơn nữa có thể nhờ vào chuyện này làm Lưu Thanh Dao nhìn rõ bộ mặt thật của Triệu Phong.

Ông khẽ gật đầu rồi lớn tiếng nói: "Giờ lành đã đến, mời cô dâu."

Bên ngoài sảnh tiệc vang lên tiếng nhạc vui mừng.

Đội ngũ đám cưới chờ đợi đã lâu thổi sáo đánh trống. Tám chàng trai tinh thần sáng láng eo buộc dải lụa màu nhấc một cái kiệu hoa đỏ chót đi vào.

Chung quanh kiệu hoa là bốn bà mối mặc đồ đỏ điểm xanh.

Hai người trong Ngũ Hổ Bắc Giang là Dư Thắng và La Kinh dẫn theo mấy thủ hạ đắc lực mang vẻ mặt nặng nề đi theo phía sau.

Xét về mặt tình cảm, họ tuyệt đối không chấp nhận được chuyện đổi chú rể kiểu này.

Lúc ấy họ muốn hủy bỏ hôn ước rồi trở về Bắc Giang ngay. Nhưng ngặt nổi Lưu Thanh Dao khăng khăng không đi. Cô ta nói đã đến Vân Châu thì không đạt mục đích sẽ không trở về, cũng không có mặt mũi trở về.

Nhìn thấy kiệu hoa đỏ rực, nghe tấu nhạc vui mừng, những vị khách trong sảnh tạm thời quên đi sự khó chịu vừa rồi.

Cô dâu vốn gả cho anh trai lại đột nhiên gả cho thằng em, mặc dù hơi quái lạ, nhưng suy nghĩ lại cũng hợp tình hợp lý. Có câu nói phù sa không chảy ra ruộng người ngoài, dù sao đều là người một nhà cả.

Cho nên mọi người nhìn chằm chằm kiệu hoa, đều chờ đợi nhìn thấy cô dâu hiện thân.

Cả Kỷ Tinh cũng nhìn sang.

Nhưng ánh mắt anh ta chỉ dừng lại trên kiệu hoa một lát rồi lướt qua nhìn ra bên ngoài.

"Họ Tần thật sự không đến sao? Chẳng lẽ anh ta là hung thủ sát hại đám người Triệu Thiên Nhạc thật?" Lông mày anh ta nhíu càng chặt.

So với sự hưng phấn đêm qua khi mới gặp Tần Thiên như tìm được một đối thủ tốt thì hiện tại anh ta có chút thất vọng.

"Hiện tại chúng ta mời cô dâu xuống kiệu!" Khi kiệu hoa hạ xuống giữa sân thì MC đã hưng phấn hô một tiếng.

Mấy bà mối vén màn kiệu lên rồi nâng cô dâu Lưu Thanh Dao mặc bộ áo cưới đỏ chót, đầu đội khăn đỏ ra ngoài.

Mặc dù không nhìn thấy mặt, nhưng dáng vẻ thướt tha kia nhìn thôi đã biết là mỹ nữ.

"Cô dâu thật xinh đẹp!"

"Không hổ là mỹ nữ đứng đầu Bắc Giang!" Có người nhịn không được hô lên.

"Thanh Dao!" Triệu Phong reo lên một tiếng, nhịn không được muốn tiến lên.

Rốt cuộc mỹ nhân cũng thuộc về anh ta.

Liêu Kiệt lại cười nói: "Thiếu gia, không cần kích động. Đêm nay là đêm động phòng hoa chúc, ngài có nhiều thời gian có thể thưởng thức cho đã mà."

Triệu Phong nuốt một ngụm nước bọt, cố gắng nhịn xuống.

Anh ta kích động nhìn Lưu Thanh Dao được bà mối đỡ bước từng bước một đi đến trên đài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK