Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây là những thứ mà phụ nữ yêu thích, họ cười như hoa nở và dường như quên đi những điều không vui vẻ trong công việc.

Ngoài việc lựa chọn cho mình, Tô Tô còn vô cùng có tâm lựa chọn một vài món đồ cho Dương Ngọc Lan và Mã Tước.

Cung Lệ và Liễu Thanh cũng ngại lấy quá nhiều. Sau đó, Cung Lệ rất ân cần gọi Lâm Tước lên.

Sau khi Lâm Tước chọn xong, Liễu Thanh nhìn Tô Tô cười nói: “Nói thật, những thứ này đều vô cùng có giá trị.”

"Cô có thực sự sẵn sàng tặng nó cho nhân viên cấp dưới sao?"

“Theo tôi, nếu muốn phát phúc lợi chúng ta có thể phát những thứ khác?”

Tô Tô cười nói: "Đồ vật mặc dù tốt, nhưng nếu nhiều quá cũng sẽ không có gì đặc biệt."

"Nhiều như vậy, chúng ta dùng cũng không hết."

"Tặng cho mọi người đi. Tôi biết mấy ngày nay tâm trạng của mọi người sa sút, cho nên đây coi như là động viên tinh thần đi."

Nghe được "tinh thần sa sút", sắc mặt của Cung Lệ và Liễu Thanh đồng thời tối sầm lại, trong mắt hiện lên sự lo lắng.

Cung Lệ muốn nói gì đó, nhưng Liễu Thanh vội vàng ngắt lời.

"Vậy trước hết tôi thay mọi người cảm ơn anh Tần và chủ tịch."

"Có những thứ này, tinh thần của nhân viên chắc chắn sẽ tăng lên!"

"Cung tổng, Lâm Tước, chúng ta đi phân phát phúc lợi cho các chị em đi!"

Nói xong, cô ta kéo Cung Lệ và Lâm Tước đi.

Ngoài cửa, Cung Lệ lo lắng nói: “Việc này không thể trì hoãn được nữa.”

“Nếu không, danh tiếng của những sản phẩm mà chúng ta đã dày công xây dựng sẽ bị hủy hoại hoàn toàn”.

"Liễu tổng, sao vừa rồi cô không để tôi nói?"

"Đúng lúc có anh Tần ở đây, có thể nhờ anh ấy giúp nghĩ cách."

Lâm Tước cũng thắc mắc nói: “Tiên sinh đã đến thì chuyện có khó bằng giời cũng sẽ giải quyết được thôi.”

“Mọi người sao không nói gì vậy?”

Liễu Thanh nhỏ giọng nói: “Các cô không nhìn thấy dáng vẻ của Tần tiên sinh sao? Ở nước ngoài nhất định là đã gặp phải rất nhiều chuyện phiền phức.”

“Tiên sinh vừa trở về, còn chưa nghỉ ngơi. Sao chúng ta có thể để cái chuyện nhỏ nhặt này làm phiền tới tiên sinh chứ.”

“Hơn nữa, người phụ nữ kia có quan hệ không tầm thường với Tần tiên sinh. Chúng ta đột ngột nói ra, đối với Tần tiên sinh cũng chẳng phải chuyện gì tốt.”

Cung Lệ chau mày nói: “Thế thì phải làm sao?”

“Vậy chuyện đó không giải quyết được hay sao?”

Liễu Thanh thở dài một hơi, nói: “Yên tâm đi.”

“Đợi chủ tịch và Tần tiên sinh đoàn tụ, hâm nóng tình cảm, giữa hai người nhất định là sẽ không còn bí mật gì cả, chuyện gì cũng kể với nhau thôi.”

Cung Lệ cười nói: “Cũng phải.”

“Nếu người phụ nữ kia đã có quan hệ không tầm thường với Tần tiên sinh. Chuyện này, vẫn phải để chủ tịch tự mình nói với ngài ấy thì tốt hơn.”

Sau khi ba người phụ nữ thương lượng với nhau, tâm trạng cũng trở nên vui vẻ trở lại. Vui tươi phấn khởi đi phát phúc lợi cho các chị em trong phòng làm việc.

Những nhân viên văn phòng kia tuy bình thường lương rất cao, nhưng cũng chẳng mấy ai nỡ bỏ ra khoản tiền lớn để mua những xa xỉ phẩm này.

Ai nấy đều vô cùng vui mừng.

Vẻ chán nản mệt mỏi đều bị quét sạch.

Trong phòng làm việc, chỉ còn lại Tần Thiên và Tô Tô.

Tô Tô chợt cảm thấy có chút khó kìm nén cảm xúc, thấy Tần Thiên cười híp mắt nhìn mình, trái tim cô lại xốn xao.

“Không còn sớm nữa, hay là em về sớm nhé.”

“Mẹ hôm nay không có việc gì, cũng đã trở về rồi. Lúc nãy còn hỏi em tối nay ăn gì.” Cô có chút nũng nịu nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK