Ngô Thiên Hùng nhanh chóng sắp xếp hậu sự cho con trai Ngô Phi của ông ta, sau đó tìm được Tần Thiên.
''Tần tiên sinh, bây giờ tập đoàn Kiến Nhân đã hoàn toàn rút ra khỏi Long Giang để lại một chỗ trống rất lớn. Miếng bánh lớn này còn nhờ anh quyết định.''
Mặc dù lúc trước Tần Thiên đã nói qua sẽ để tập đoàn Cẩm Tú của ông ta lên vị trí thứ nhất.
Nhưng giữa đường lại xảy ra chuyện như vậy, bây giờ Tần Thiên không nói thì ông ta cũng không dám làm bừa.
Đối với việc Tô Nam kéo theo Ngô Phi chết chung, Tần Thiên rất ngạc nhiên.
Bây giờ công ty của Ngô Thiên Hùng đang phụ trách xây dựng khu công nghiệp của Tô Tô, biểu hiện cũng coi như không tệ. Cho nên hắn không ngại cho Ngô Thiên Hùng chút lợi ích.
''Nếu đã vậy, ông cảm thấy mình có thể nuốt trôi thì ăn hết đi.''
''Còn nữa. Tôi mong tập đoàn Cẩm Tú của ông sẽ tạo phúc cho Long Giang chứ không phải giống một con quỷ hút máu coi lợi ích là trên hết.''
Ngô Thiên Hùng rùng mình, sợ hãi nói: ''Tôi đảm bảo với Tần tiên sinh, nhất định sẽ lấy dân làm chủ và vì dân mà làm.''
''Còn một việc nữa, tiểu khu Long Hồ nên cải tạo như thế nào?''
Đây cũng là một vấn đề.
Tần Thiên suy nghĩ một chút rồi nói: ''Làm theo kế hoạch lúc trước, nên cải tạo như thế nào thì làm như vậy đi.''
''Nhưng tôi muốn ông làm theo ý của tôi.''
''Ông cũng có thể hiểu là toàn bộ tiểu khu Long Hồ đã bị tôi mua lại.''
Sau đó Tần Thiên nói rõ suy nghĩ của mình cho Ngô Thiên Hùng. Ý chính chính là giữ lại ngôi biệt thự kia của Dương Ngọc Lan.
Mấy tòa nhà nhỏ xung quanh và vườn tược bên trong, tất cả những công trình lộn xộn đều dỡ bỏ.
Hình ảnh sau khi cải tạo xong chính là mấy trăm mẫu (1) đất lấy Long Hồ làm trung tâm, xây thành một khu trồng cây cảnh xinh đẹp.
(1) 1 mẫu = 10 sào = 3600m2
Xây tường cao xung quanh, mỗi một vị trí đều xây thêm phòng an ninh.
Đối với khu vực cây cối trong khu vườn, nhất là xung quanh biệt thự của Dương Ngọc Lan, Tần Thiên có một suy nghĩ khác người, hắn nói Ngô Thiên Hùng tìm mấy người có kinh nghiệm trồng thuốc bắc, trồng hết tất cả các loại thuốc Đông y mà Tô Tô thích xung quanh.
Hắn không muốn trồng những loại cây quý giá gì đấy ở quanh.
Sau khi nghe xong, Ngô Thiên Hùng không nhịn được mà cảm thán: ''Tần tiên sinh thật nhìn xa trông rộng!''
''Tôi mạnh dạn đoán rằng, sau khi Long viên xây xong, Tô tiểu thư thấy nhất định sẽ rất cảm động.''
''Đây đúng là một món quà tuyệt vời.''
Tần Thiên cười nói: ''Cho nên trước khi xây xong vườn phải giữ bí mật.''
''Ông cảm thấy một tháng đủ không?''
Ngô Thiên Hùng lập tức nói: ''Theo lời tiên sinh thì chỉ phá vài tòa nhà, xây tường cao lên, trồng thêm chút thảo dược, những thứ này có thể làm cùng lúc.''