Thiết Ngưng Sương hoảng sợ mở to đôi mắt nhìn phía Thiết Hùng.
Cô đường đường đệ nhất đại tiểu thư Long Giang, lại làm người hầu cho cái tên này?
Cô vừa tủi thân, vừa phẫn nộ.
Nghĩ thầm bản thân từ nay về sau sẽ rơi vào tay của giặc.
Trong tiềm thức cô cảm thấy, trên đời này, còn chưa có người dám cự tuyệt một cô gái như cô.
Ai ngờ...
Tần Thiên chỉ thản nhiên liếc mắt một cái, lắc đầu nói: "Không có thời gian quản.”
Sau đó thản nhiên bước ra ngoài.
Trên mặt Thiết Hùng hiện lên một tia thất vọng, nhưng cũng kịp phản ứng, lập tức nói: "Cung tiễn tiên sinh!”
Lưng của ông ta cúi xuống thật sâu, mãi cho đến khi thân ảnh của Tần Thiên biến mất ở ngoài cửa, ông ta mới dám ngẩng đầu lên.
“Gia gia, anh ta là ai thế?”
“Vì sao gia gia phải cung kính như vậy?" Thiết Ngưng Sương oan ức nước mắt rơi lả chả.
Thần sắc Thiết Hùng phức tạp, nhớ tới thân phận Tần Thiên, ông ta nào dám nói lung tung.
Chỉ có thể lắc đầu thở dài: "Con bé ngốc này, Thiết gia chúng ta cuối cùng cũng không có phúc phận đó!”
“Aizzz, về sau cháu sẽ biết, hôm nay cháu đã bỏ lỡ thứ gì!”
Tần Thiên không thích phô trương, cho nên, Thiết Hùng không dám phái người hộ tống.
Một thân một mình ra cửa, rất nhanh, hắn liền phát hiện mình bị người ta theo dõi.
Không phải người của Thiết gia.
Chẳng lẽ, là Tô gia?
Trong lòng hắn cười lạnh.
Diêm Vương lện đã ra, các ngươi còn không tin?
Thế nhân chỉ biết Diêm Vương lệnh và Thần Vương lệnh là hai thái cực thiện ác, nhưng rất ít người biết, chủ nhân duy nhất của hai tấm lệnh bài này chính là Tần Thiên.
Người theo dõi đúng là do Tô Nam an bài, lúc này cô ta và đám người Đổng Phương đang ngồi trong một chiếc xe cách đó không xa.
Cô ta ý thức được nên không dám đến gần Thiết gia gây sự.
Nói cách khác, nếu Tần Thiên thật sự trở thành khách quý của Tần gia, cô ta cũng không dám làm liều.
Nhận được điện thoại báo cáo, cô ta đắc ý nở nụ cười.
“Tôi đã nói rồi, Tần Thiên chính là một tên giang hồ lừa đảo.”
“Xem như Thiết gia nhân hậu không có làm gì hắn, chỉ đuổi hắn ra khỏi cửa.”
Đổng Phương nói: "Thiếu phu nhân sao lại nói vậy?”
Tô Nam cười: "Theo như Văn Thành nói, lúc Tần Thiên rời khỏi Tô gia, là được Thiết gia gióng trống khua chiêng đón đi.”
“Ngay cả Thiết gia đại tiểu thư cũng tự mình ra mặt.”
“Nếu hắn thật sự biết chữa bệnh, Thiết gia nhất định sẽ long trọng đưa hắn về.”
“Nhưng người của tôi vừa mới nói cho tôi biết, hắn tự mình rời khỏi Thiết gia, ngay cả một người tiễn cũng không có.”