Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"WHAT, sao ở đó lại có tín hiệu?"

Trần Nhị Cẩu nhếch miệng cười, nói: "Điện thoại của người khác không có tín hiệu, nhưng của bọn em thì có."

"Chị dâu, kêu anh Thiên đến đây chơi đi. Ở đây mát lắm đấy."

Tô Tô mím môi cười nói: "Các cậu đi mà nói với anh ấy ý! Tôi không quản được."

Trần Nhị Cẩu vội vàng nói: "Chị dâu, chuyện chị giới thiệu bạn thân của chị cho em thế nào rồi?"

"Chị dâu, chị đã hứa với em rồi đó."

Tô Tô cười nói: "Tôi quên rồi."

"Hơn nữa, Nhị Cẩu à, kiểu biến thái như cậu thế này, khả năng là bạn thân của tôi sẽ không thích đâu."

Nói rồi cô lại không nhịn được mà cười lên.

Tần Thiên cũng không nhịn được, cười nói với Trần Nhị Cẩu và Nhiếp Thanh Long: "Được rồi, không có chuyện gì nữa thì hai tên nhãi các cậu tự chơi đi!"

"Tôi phải về nhà nấu lẩu với chị dâu của các cậu."

Nấu lẩu?

Nghe xong lời này, khuôn mặt của Trần Nhị Cẩu và Nhiếp Thanh Long đều tái lại.

Tuy là thể chất của bọn họ biến thái không gì sánh được, có thể mặc quần đùi áo ba lỗ chịu đựng cái lạnh trên đỉnh núi Everest.

Nhưng dù sao cũng vẫn lạnh đó.

Không chỉ lạnh mà còn đói nữa!

Lúc này lại nói chuyện lẩu với họ?

Nghĩ đến cảnh tượng nóng hổi ngồi bên cạnh vợ yêu xinh đẹp, trong mắt hai người đều lộ vẻ bất lực.

Nhiếp Thanh Long yếu ớt nói: "Đại ca à, anh như thế này không chỉ là muốn giết người, mà còn xuyên thấu tim nữa đó."

"Sớm biết thế này thì đã không gọi điện cho anh rồi."

Vẻ mặt Trần Nhị Cậu cũng ủ rũ, nói: "Đại ca, điện thoại của bọn em sắp hết pin rồi."

"Bọn em đã dùng chút pin cuối cùng này để gọi điện chúc tết anh, vậy mà anh lại đối xử với bọn em như thế hả?"

"Lương tâm của anh không thấy đau sao?"

Trần Thiên cười ha ha nói: "Được rồi, không làm lỡ việc hai người tu luyện nữa. Năm mới vui vẻ."

"Còn nữa, tuy trên đó mát mẻ nhưng cũng không thích hợp ở lâu. Chơi đùa một chút rồi nhanh cút về đây chăm chỉ làm việc đi."

Hắn vừa nói xong thì điện thoại đã tự động ngắt kết nối.

Chắc là một chút pin cuối cùng trên điện thoại của Trần Nhị Cẩu đã hao hết sạch rồi!

Tuy điện thoại của bọn họ đều được đặc chế, nhưng cũng không chịu nổi hoàn cảnh ác liệt như trên núi Everest này được.

Có thể gọi được cú điện thoại này đã là không tệ rồi.

Kết quả của cú điện thoại này, nói ra chỉ sợ không ai dám tin.

Tần Thiên để bảo đảm bí mật thông tin, đồng thời để thông tin nội bộ thông thuận đã cố ý bỏ ra số tiền khổng lồ để phóng vệ tinh liên lạc dành riêng cho Thần Vương Điện.

Dịch vụ chỉ cung cấp giới hạn cho các thành viên cốt lõi nội bộ.

"Vợ yêu, chúng ta về nhà ăn lẩu đi."

"Chờ lát nữa anh sẽ quay video gửi cho Nhị Cẩu, ngược cậu ta chơi!"

Nghĩ đến Trần Nhị Cẩu và Nhiếp Thanh Long lạnh run cầm cập như chó ở trên đỉnh núi tuyết là hắn lại cười lớn hơn.

Tô Tô chứng kiến trò đùa ác thú vị của đám đàn ông bọn họ cũng không nhịn được mà thấy buồn cười.

"Đi thôi, trước tiên đưa em và mẹ về đã. Em dọn nhà, anh đi mua đồ." Cô mỉm cười nói.

"Được." Tần Thiên vội vã đồng ý.

Sau khi đưa Tô Tô và Dương Ngọc Lan về Long Viên, hắn đã tự lái xe đến một siêu thị lớn gần đó mua nguyên liệu về nấu lẩu.

Thực ra việc này cũng không cần hắn phải tự mình làm.


Chưa để đến những việc khác, trong Long Viên có nhiều quản gia và giúp việc như vậy, còn có cả đám người Lãnh Phong kia nữa, tất cả bọn họ đều có thể làm thay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK