Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hơn nữa thắng bại mỗi một cuộc chiến đấu đều liên quan trực tiếp đến quyền sở hữu một thành phố.

Phe thua rút đi tất cả đầu tư và đàn em trong thành phố đó trong vòng mười ngày.

Có thể nói lần tranh đấu này dù có kết quả như thế nào thì đôi bên cũng sẽ vang danh các tỉnh phương Nam.

Đến bây giờ rốt cuộc người của Triệu gia cũng không nhẹ nhàng nổi nữa, vẻ ngạo mạn lúc mới tới của họ không còn sót lại chút gì.

Vẻ mặt ai cũng vô cùng nghiêm túc.

Bởi vì họ nhìn ra được sáu vị Thái Bảo của mình đánh với sáu thủ hạ của Tần Thiên đều không thể chiếm thế thượng phong.

Một linh cảm không lành bắt đầu dâng lên trong lòng Triệu Thiên Nhạc.

Nhìn một hồi Tần Thiên đột nhiên nhướng mày lên.

Hắn bỗng phát hiện một điều, đó chính là phía Triệu gia có mấy Thái Bảo mặt ngoài nhìn có vẻ rất hung tợn, nhưng không thể gạt được ánh mắt của hắn.

Đó chính là họ không dùng hết toàn lực.

Ban đầu Tần Thiên còn tưởng rằng đây là chiến lược của họ, muốn giả bộ thất bại để tiếp theo phản kích bất ngờ.

Nhưng xem tiếp thì hắn nhíu mày càng chặt hơn.

Thẳng đến bịch một tiếng, Thập Thái Bảo Quyền Khôn bị Thiết Tí tung một quyền đánh ngã, trên mặt đầy vẻ hối hận mà nhận thua thì hắn mói khẳng định chuyện này.

Đó chính là trong Thái Bảo của Triệu gia không chỉ có một vị không muốn để Triệu gia thắng.

Chẳng lẽ lại là tranh đấu nội bộ của Triệu gia? Phía sau Triệu gia có người thu mua mấy Thái Bảo này muốn để Triệu Thiên Nhạc thua?

Phát hiện này làm Tần Thiên dở khóc dở cười, đồng thời cũng cảm thấy tẻ nhạt vô vị.

Diễn kịch đánh đấm còn thú vị gì nữa.

Bành!

Bành bành!

Bên bờ sông truyền đến tiếng vang ầm ầm. Quỷ Vô Thường liên tục tung ba quyền đánh ngã Khổng Long xuống đất.

Khổng Long máu me đầy mặt, gầm nhẹ còn muốn đứng lên.

Nhìn thấy như vậy, Lý Chí Kiên hô to: "Anh Khổng Long, mau nhận thua đi! Không thì hắn sẽ đánh chết anh!"

Hắn ta vừa mất tập trung thì suýt bị thanh kiếm trong tay Thiết Ngưng Sương đâm trúng.

Khổng Long hơi cuồng dại, càng bị đánh thì càng phẫn nộ. Thậm chí hắn ta còn nắm mấy tảng đá lên hung ác ném về hướng Quỷ Vô Thường.

Quỷ Vô Thường giận dữ tiến lên, nắm lấy một chân của Khổng Long rồi vung lên, sau đó, đùng!

Đập thật mạnh lên tảng đá.

Đám người vây xem hét lên kinh ngạc.

Hắn ta trực tiếp đập đầu Khổng Long lên tảng đá đến nở hoa.

Quỷ Vô Thường tiện tay quăng ra, ném thi thể vào sông.

Hắn ta đánh đỏ cả mắt mà liếc nhìn chiến trường, cứ như một Sát Thần Địa Ngục.

Chuyện này làm những Thái Bảo còn lại của Triệu gia đều không ham chiến nổi. Huống chi họ cũng sắp thua đến nơi.

Nhị Thái Bảo Liêu Kiệt căn bản không phải đối thủ của Truy Phong.

Truy Phong cũng vì phát hiện Liêu Kiệt không dùng hết sức mà thầm nghi hoặc, cho nên đang ứng phó muốn biết Liêu Kiệt muốn chơi cái gì.

Không thì Liêu Kiệt đã sớm thua rồi.

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, một cái vòng đồng của Đồng Xuyên nện mạnh lên lưng Mã Thông.

Mã Thông trực tiếp há miệng phun máu, lập tức nhận thua.

Thiết Tí, Mã Hồng Đào đều chiến thắng.

Cuối cùng chỉ có Thiết Ngưng Sương và Lý Chí Kiên đánh ngang tay.

Thấy đồng bọn đều thua, Lý Chí Kiên biết tiếp tục cũng không có gì hay ho nên chủ động nhảy qua một bên.

Hiện trường căng thẳng đến đáng sợ.


Người của Triệu gia đều có sắc mặt tái xanh. Họ huy động nhân lực đến đây vốn muốn lập tức chiếm được Nam Giang, không ngờ lại thua thảm như vậy!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK