Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Thiên cười lạnh nhìn Truy Phong, hắn biết rốt cục tên ranh này cũng nói đến đề tài chính.

Mặt Truy Phong trở nên càng đỏ.

Anh ta cắn răng rồi lớn tiếng nói: "Tôi muốn nói là —— "

"Sau khi Triệu gia Vân Xuyên ám sát thất bại, chúng muốn tổ chức Hồng Môn Yến ở chỗ giao nhau giữa hai tỉnh là Vọng Giang Lâu vào ba ngày sau!"

"Sáng hôm nay Nhị đương gia của chúng đã đến An gia nói ra chuyện này."

"Đồng thời trừ lão gia tử ra thì chúng điểm danh muốn anh Thiên tham gia!"

"Anh Thiên, Triệu gia còn có mười vị Thái Bảo, thứ cho tôi nói thẳng, chuyện này thật sự không bình thường! Chúng đã đàn áp lên đầu chúng ta rồi."

"Tôi thấy để an toàn thì anh và các anh em Thiên Phạt không nên lộ diện thì tốt hơn."

Tần Thiên tức giận: "Xéo! Uống rượu chưa đủ xi nhê đúng không mà còn tâm tư dùng phép khích tướng với ông đây!"

Truy Phong nhếch miệng ngượng ngùng cười.

"Lời của tôi đã nói xong, rốt cục có thể yên tâm uống rượu. Các anh em, đêm nay không say không về!"

"Cụng ly!"

"Uống xong rồi chúng ta lại đi tìm đám sư tử lão hổ kia chơi đi!"

Nói ra lời trong lòng xong thì nhiệm vụ cũng hoàn thành, tiếp theo tên này thật sự thả bay bản thân.

Tàn Kiếm thấp giọng nói: "Thiếu chủ, có thể làm cậu Truy Phong trở thành như vậy, xem ra mười Thái Bảo của Triệu gia khá thú vị."

Tần Thiên cười lạnh và nói: "Tôi có thể giết ba Thái Bảo của chúng thì có thể giết mười Thái Bảo còn lại. Vẫn là câu nói kia, chúng ta không gây chuyện, nhưng cũng không sợ gặp chuyện. Kẻ dám khiêu khích thì chết."

Vẻ mặt Tàn Kiếm run lên: "Xin Thiếu chủ yên tâm! Giao cho tôi đi!"

Tần Thiên thở ra một hơi, thấy Truy Phong được Đồng Xuyên Thiết Tí vây quanh mà uống đến quên cả trời đất.

Hắn thấp giọng nói: "Đây cũng là một đứa nhỏ số khổ. Chú Tàn, chú đi với bọn họ đi. Vào lúc mặt trời lặn ngày mai tôi sẽ tới đây chọn mấy người cùng đi đến Nam Giang."

"Hội hợp với lão gia tử rồi cùng đi đến Vọng Giang Lâu, gặp người của Triệu gia một lần."

"Đúng rồi, anh Đào Phương đâu?"

Tàn Kiếm cười khổ nói: "Chắc lại luyện tập nhìn vật ban đêm rồi. Cậu cũng biết cậu ta không uống rượu mà."

Tần Thiên nhìn lướt qua núi rừng u tối nơi xa rồi cười cười, không chào hỏi người khác mà lặng yên rời đi một mình.

Về đến nhà, Tô Tô vừa kết thúc bài tập đả tọa mỗi ngày nên có vẻ hơi mệt, cô nằm xuống chuẩn bị đi ngủ.

"Vợ, gần đây tu luyện thế nào, có phải có rất nhiều thu hoạch và tâm đắc không?" Tần Thiên cười hỏi.

Tô Tô thở dài, nói: "Tạm được. Chỉ là gặp chuyện gì cũng có thể ổn định tinh thần càng nhang hơn trước đó."

"Nhưng em vẫn không nghĩ ra, mọi người yên bình cùng làm ăn không tốt sao? Vì sao Triệu gia Vân Xuyên nhất định phải làm khó chúng ta. Thị trường lớn như thế, chẳng lẽ cả nhà họ nuốt trôi được sao?"

Tần Thiên sầm mặt lại: "Họ lại gây sự sao?"

Tô Tô nhíu mày, tức giận nói: "Cũng không tính là lớn."

"Chỉ là cửa hàng offline mở rộng, mấy chỗ đó đều gặp phiền toái. Không phải thủ tục không được phê duyệt thì cũng có người đến tiệm quấy rối. Em điều tra đại khái được phía sau đều là Triệu gia tác quái."


"Chúng ta chỉ muốn yên ổn kinh doanh thôi, khó khăn như thế sao?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK