Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh ta chỉ cần Triệu Thiên Bằng giúp mình quá độ một chút mà thôi.

Triệu Thiên Bằng khẽ gật đầu và nói: "Nếu chư vị Thái Bảo và các tộc nhân đều ủng hộ vấn đề người thừa kế gia tộc thì tôi cũng không có ý kiến gì."

"Nhưng, cưới Lưu Thanh Dao —— "

"Triệu Phong, bác cảm thấy chúng ta không tiện cưỡng cầu chuyện này. Hiện tại đã hơi trễ, không bằng sáng mai bác đi hỏi ý kiến của Lưu Thanh Dao xem sao, chỉ cần cô ấy đồng ý thì bác cũng không nói gì. Đến lúc đó bác có thể chủ trì hôn lễ cho hai cháu."

"Đa tạ bác! Vậy bác nghỉ ngơi sớm đi ạ, cháu cáo lui!" Triệu Phong kích động dẫn đám người rời đi.

Đối với anh ta thì chuyện này đã thành công rồi.

Bởi vì lấy hiểu biết của anh ta đối với Lưu Thanh Dao thì cô ta không phải muốn gả cho một người cụ thể nào cả, mà là người thừa kế của Triệu gia.

Chỉ cần là người thừa kế của Triệu gia, có thể giúp cô ta báo thù thì dù là ai cô ta cũng sẽ gả.

Cho nên ngày mai người cưới được vợ đẹp, đi lên đỉnh cao cuộc đời chính là Triệu Phong này!

Anh ta rất đắc ý, nhẫn nhục nhiều năm qua mà trong vòng một đêm đã lật ngược được ván cờ.

Cuối cùng những kẻ xem thường, sỉ nhục anh ta đều bị chôn vùi vĩnh viễn trong đêm tối.

Nhìn thấy bọn người Triệu Phong rời đi, vẻ mặt Triệu Thiên Bằng trở nên rất nặng nề.

Đột nhiên hai đứa em và hai thằng cháu của ông đều chết hết, thực sự làm người ta khó mà chấp nhận nổi.

Mặc dù Triệu Phong trông có vẻ không chê vào đâu được, nhưng ông vẫn cảm thấy phía sau nhất định có ẩn tình.

Không nói đến những cái khác, chỉ nhìn đám tộc nhân đều lộ ra vẻ mặt sợ hãi kia thì biết ngay là bị uy hiếp đến tính mạng.

Còn có Lưu Thanh Dao.

Làm sao ông có thể để cô ta gả tới gả lui như một món hàng thế này.

Ban đầu muốn gả cho anh trai, anh trai chết rồi thì gả cho thằng em. Người đời sẽ nghĩ cô ta thế nào?

Triệu Thiên Bằng không cho phép chuyện này phát sinh.

Ông muốn lập tức đi tìm Lưu Thanh Dao để cô rời khỏi Vân Châu trong đêm. Sau đó ông sẽ nghĩ cách đi tra rõ chân tướng phía sau.

Đúng lúc này, ông chợt nghe trong căn phòng phía sau truyền đến một tiếng bịch, cứ như có người nào đó ngã xuống.

Triệu Thiên Bằng giật cả mình.

Đã rất lâu ông không ở nhà này, lần này trở về còn chưa vào cửa thì tại sao trong đó lại có người?

Không phải là em trai ông chết rồi bật dậy đó chứ? Trong nháy mắt, sau lưng ông đã bị mồ hôi lạnh làm ướt.

Nhưng trong những năm bị gia tộc bài xích, ông tìm danh sư khắp nơi nên cũng học được rất nhiều bản lĩnh.

Ban đầu là vì muốn tự mình báo thù giúp Lâm Lung.

Ông lập tức thở ra một hơi, ổn định tâm tình rồi rút một cây đao luôn mang theo bên người ra, thận trọng đi vào nhà.

Ông đẩy cửa ra, bên trong là một mảnh u ám.

Nhưng trong không khí lại tràn ngập mùi máu tươi.

Nghe thấy tiếng rên khẽ, ông nhìn thấy bên bức tường đằng xa có một cái bóng đen ngã xuống.

Triệu Thiên Bằng giật nảy mình, vội vàng mở đèn lên.

Khi thấy rõ tình cảnh trước mắt, ông kinh ngạc đến ngây người.

"Em ba! Tại sao lại là em? Rốt cuộc tối nay đã xảy ra chuyện gì?" Ông bừng tỉnh, vội vàng đóng cửa lại rồi xông lên đỡ lấy Triệu Thiên Cơ.

Triệu Thiên Cơ đang thoi thóp, muốn nói chuyện lại ói ra hai ngụm máu.

Ông ta nắm chặt tay Triệu Thiên Bằng, cắn răng nói: "Triệu Phong... Tất cả đều là do Triệu Phong làm! Thằng con hoang đó mới là kẻ đứng sau mọi chuyện! Anh cả, anh phải báo thù cho tụi em!"

Triệu Thiên Bằng hung hăng nuốt một ngụm nước bọt.


Không hổ là con trời được bồi dưỡng ngày xưa, trải qua những năm lắng đọng khiến ông càng trầm ổn cay độc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK