Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bởi vì anh ta nhìn thấy một người đàn ông đi ra từ phía sau.

Khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt sâu thẳm đầy sát khí ấy khiến anh ta hồn vía lên mây.

“Quách công tử, cậu muốn cầu hôn với vợ tôi?” Giọng Tần Thiên lạnh nhạt.

Nghe vào trong tai Quách Thần giống như ma quỷ đang nghiến răng. Hai chân anh ta quỳ phịch xuống.

Lý Phân vội nói: “Quách công tử, cậu đừng sợ!”

“Tô Tô của chúng tôi sắp ly hôn với cậu ta rồi. Cậu ta hoàn toàn không xứng với Tô Tô!”

Nào biết, Quách Thần lại run sợ nói: “Xin lỗi, Tần tiên sinh!”

“Tôi không biết Tô tiểu thư là vợ của ngài!”

“Ngài đại nhân đại lượng, tha cho tôi thêm một lần nữa!”

Nghĩ đến thân phận đáng sợ ấy của Tần Thiên, sắc mặt anh ta tái mét, dập đầu rầm rầm.

Vừa rồi anh ta nói mình đã được ông chủ khen ngợi, sẽ giao cho anh ta một dự án lớn, thực ra là khoác lác.

Anh ta đi du học ở Cambridge với tư cách là sinh viên trao đổi, thực ra là rửa bát ở nước ngoài mấy năm, đến bây giờ cũng chưa lấy được bằng tốt nghiệp.

Hơn nữa, cho dù những điều này đều là thật thì thế nào?

Ông chủ lớn mà anh ta muốn nịnh bợ lại vâng lời Tần Thiên!

Đây là khoảng cách gì?

Những người còn lại đều chết lặng. Quách công tử vừa rồi còn là người xuất sắc, sao trong nháy mắt lại trở thành con sên khi nhìn thấy Tần Thiên vậy?

Tại sao, Quách Thần lại sợ Tần Thiên đến vậy?

“Thần Thần, con sao thế?”

“Con đừng dọa mẹ!” Hà Tú sợ hãi.

“Mẹ, về nhà con sẽ nói với mẹ!”

“Hôm nay chỉ là một hiểu lầm!”

“Người thối nát như con, sao có thể xứng với Tô tiểu thư?”

“Chỉ có người đàn ông như Tần tiên sinh, mới đáng có được Tô tiểu thư!”

“Mẹ, chúng ta mau đi thôi!” Quách Thần bò dậy, kéo mẹ anh ta hoảng loạn bỏ chạy.

“Họ Tần, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Rốt cuộc cậu đã làm gì Quách công tử, cậu nói rõ ràng cho tôi!” Lý Phân tức giận.

Tần Thiên cũng không ngờ, đối tượng xem mắt mà nhà họ Dương sắp xếp cho vợ mình lại là Quách Thần.

Hắn đang suy tính nên giải thích thế nào. Trực tiếp nói ra thân phận của mình, đối với họ chắc chắn là điều viển vông.

“Họ Tần, lần này lợi cho cậu, đã để cho cậu được thơm lây rồi.”

“Dì, thực ra Quách Thần là bị cháu dọa cho bỏ chạy đấy. Có một lần, cháu bắt gặp anh ta giao du với mấy tên lưu manh.”

“Cháu đã dạy dỗ đám lưu manh kia, có lẽ đã dọa anh ta.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK