Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

An Quốc cười nói: "Triệu gia Vân Xuyên quả nhiên hào phóng."

Triệu Thiên Nhạc cười nói: "An lão quá khen, xưa nay Triệu gia chúng tôi lấy nhân nghĩa để làm quen bạn bè, tổ huấn này không thể bị hủy trong tay tôi."

"An lão, mời."

"Triệu gia chủ mời."

Hai nhân vật nắm quyền nhìn nhau cười một tiếng rồi đồng loạt đi vào bên trong.

Sau lưng An Quốc có Truy Phong và Tần Thiên đi theo. Đằng sau nữa chính là Thiết Ngưng Sương, Mã Hồng Đào, Đồng Xuyên, Thiết Tí và Vô Thường.

Những hộ vệ còn lại đều canh giữ ở bên ngoài.

Phía Triệu gia, đội hộ vệ cũng ở lại bên ngoài. Những thành viên của gia tộc gồm Triệu Thiên Nhạc, Triệu Thiên Cơ, Triệu Húc, Triệu Khải và bảy vị Thái Bảo thì đi vào trong.

Triệu Húc trông thấy Tần Thiên thì lập tức mắt đỏ lên.

"Họ Tần, hôm nay ông đây muốn chơi chết mày!"

Tần Thiên nhíu mày: "Hi vọng mày có khả năng chơi với tao."

Trên lầu ba, phòng chứa đồ sớm đã được dọn sạch.

Mấy đại sảnh nối liền với nhau, ở giữa đặt một cái bàn lớn.

Trên mặt bàn bày đầy các loại món ngon tinh xảo mỹ vị.

Cửa sổ xung quanh mở rộng làm gió sông lạnh thấu xương thổi vào, ngẩng đầu nhìn qua thì thấy ngay một con sông lớn đang chảy xiết.

Có thể nói ngồi ăn cơm ở chỗ này khiến người ta không tự chủ được cảm thấy rất hào hùng khí phách.

Cả hai chủ vị, Triệu Thiên Nhạc và An Quốc khiêm nhường một chút rồi được thủ hạ kéo ghế ra mời ngồi xuống.

Bên người Triệu Thiên Nhạc có Triệu Thiên Cơ ngồi vào.

Những người còn lại đều trang nghiêm đứng phía sau.

Phía An Quốc, ông ta đích thân kéo một cái ghế ra cho Tần Thiên để mời hắn ngồi xuống.

Hành động này làm người của Triệu gia run lên.

Ban đầu họ nghĩ Tần Thiên chỉ là một khẩu súng trong tay An Quốc, không ngờ An Quốc lại khách sáo với hắn như vậy.

Nhìn như Tần Thiên mới là thủ lĩnh.

Tần Thiên cười cười rồi cũng ngồi xuống.

Bọn người Truy Phong Thiết Ngưng Sương thì trang nghiêm đứng thẳng phía sau bọn họ.

Triệu Thiên Nhạc cười nói: "An lão, trước kia chưa từng gặp qua người anh em này, có thể giới thiệu một chút không?"

An Quốc cười nói: "Vị này là Tần Thiên tiên sinh. Khi đến lúc thì tôi sẽ ủy thác toàn quyền những chuyện của Nam Giang cho ngài ấy."

Triệu Thiên Nhạc lấy làm kinh hãi, lập tức híp mắt nhìn Tần Thiên rồi cười lạnh và nói: "Tần Thiên tiên sinh trẻ như vậy có thể gánh vác trách nhiệm của Nam Giang sao?"

Tần Thiên cười nói: "Thử một chút xem sao."

Triệu Thiên Nhạc cười lạnh và nói: "Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên! Tần Thiên tiên sinh thật khí phách."

"Nếu đã như vậy, tôi chợt nhớ tới một việc, không biết Tần Thiên tiên sinh có thể nói rõ hay không."

Tần Thiên cười lạnh và nói: "Ông nói đi."

"Triệu gia chúng tôi có ba vị cung phụng, chính là ba anh em Viên thị."

"Họ vẫn luôn trung thành tuyệt đối với chúng tôi, Triệu gia cũng luôn coi họ là người một nhà. Gần đây ba anh em họ chết thảm, tôi nghe nói là có liên quan đến Tần tiên sinh?"

Tần Thiên nhíu mày.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK