Kỷ Tinh toét miệng nói: "Biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Tôi muốn tìm hiểu từ cô thêm rốt cuộc Tần Thiên là hạng người như thế nào. Tôi nghe nói anh ta một người một đao xông vào Bắc Giang, đánh giết cả con phố mười dặm, xông tới Trùng Tiêu Lâu, những chuyện này đều là thật sao? Còn nữa, anh ta giết cha cô như thế nào?"
Lưu Thanh Dao phiền lòng mà nói: "Hiện tại tôi không muốn nói những điều này."
Kỷ Tinh vội vàng nói: "Không sao, dù sao tôi nhàn rỗi không có việc gì làm, tôi ở lại Vân Châu. Về sau có nhiều thời gian, cô cứ từ từ kể với tôi."
Lưu Thanh Dao không còn gì để nói, cái tên này đang ăn vạ mình sao?
Cô ta chưa bao giờ thấy qua "Người mặt dày vô sỉ như thế" !
...
Bôn Lôi Thủ Thái Tước bị Tần Thiên đánh trọng thương, lúc đó toàn bộ thế giới quan của hắn ta đã ầm ầm sụp đổ.
Hắn ta ra lệnh cho hai thủ hạ lái xe lao nhanh. Trên đường chỉ đổ thêm xăng một lần rồi không dám chậm trễ một phút nào cả.
Rốt cục hắn ta cũng đi đến Tây Bắc.
Vị trí địa lý và hoàn cảnh khí hậu của nơi này không tốt bằng phương Nam. Nhưng khí hậu một phương nuôi dưỡng người một phương.
Trong hoàn cảnh ác liệt này đã bồi dưỡng ra dân phong hung hãn, cũng bởi vậy sinh ra tầng tầng lớp lớp cao thủ.
Phương Bắc chuộng võ, phương Nam chuộng văn.
Có vũ lực phong phú nên một vài gia tộc quyền thế ở bản địa xưa nay chưa từng để phương Nam vào mắt.
Mà Tần gia Tây Bắc trải qua mấy đời tích lũy đã độc bá các tỉnh Tây Bắc, có thể nói là quái vật khổng lồ hoàn toàn xứng đáng.
Kỷ gia tỉnh Tứ Hải đã xem như rất lợi hại trong các tỉnh phương Nam. Tiểu thiếu gia Kỷ Tinh đi đến đâu cũng vang lên những lời a dua nịnh hót.
Nhưng phương Nam trừ tỉnh Tứ Hải ra thì còn có một tỉnh Ngũ Hồ lực lượng ngang nhau.
Gia tộc quyền thế của tỉnh Ngũ Hồ cân sức ngang tài với Kỷ gia.
Mà ở Tây Bắc, trong các tỉnh không có nhà nào so được với Tần gia.
Tần gia tùy tiện phái ra một vị tướng cũng có thể khấy đảo cho Triệu gia tỉnh Vân Xuyên gà chó không yên, suýt đã tan vỡ.
Chỉ có một tên Giải Câu cũng có thể bình định Vân Châu, không coi rất nhiều ông lớn ra gì.
Bởi vậy có thể suy ra Tần gia là thế lực như thế nào.
Tần Thành là một thành phố được đặt theo họ Tần, nằm ở trung tâm các tỉnh Tây Bắc, cũng là đại bản doanh khổng lồ của Tần gia.
"Lão Thái Quân! Tôi có tội!"
Thái Tước được hai tên thủ hạ nâng đỡ mà xông vào phòng nghị sự của Tần gia.
Do quá kích động cộng thêm bước chân không vững nên hắn ta bịch bịch một tiếng đã ngã xuống đất.
Trong đại sảnh, những nhân vật quan trọng ngồi chung quanh, ở giữa là lão Thái Quân, ai cũng lấy làm kinh hãi.
"Thái Tước? Xảy ra chuyện gì?" Ánh mắt vốn hiền lành của Lão Thái Quân Đổng Sương Quân lập tức thoáng hiện tia sáng.
Bà ta mặc một bộ đồ hoa, tóc bạc trắng, ngồi ở giữa trông rất uy nghi.
Mặc dù là một người đàn bà mà tuổi tác đã cao, nhưng bà ta không giận đã oai, ép cho những Vương và Tướng chung quanh không dám nhìn thẳng.
"Thái Tước, không phải cậu đi chiếm lấy tỉnh Vân Xuyên sao? Sao lại như vậy?"
"Hôm qua cậu còn báo cáo nói mọi chuyện thuận lợi, hôm nay có thể nâng đỡ người đại diện leo lên, chiếm đượcVân Xuyên. Chúng tôi đang thương lượng với lão Thái Quân từng bước kế hoạch nữa đây, có chuyện gì sao?" Thiết Ảnh Vương trong Ngũ Vương kinh hãi hỏi.
"Lão Thái Quân!" Thái Tước hít thật lâu rồi quỳ xuống đất hoảng sợ nói: "Là Tần Thiên!"
"Cậu nói cái gì? Thằng nhãi Tần?" Đổng Sương Quân sầm mặt xuống, lạnh lùng nói: "Nói rõ ràng đi!"