Sau khi cướp túi đựng đồ của chúng, Diệp Thành vẫn chưa có ý định đi, cảm tri lực mạnh mẽ của hắn đột nhiên phân tán, bao trùm toàn bộ nhà họ Viên rộng lớn.
“Không cướp thì thôi, đã cướp thì phải cướp sạch”, Diệp Thành lập tức sử dụng bí pháp, ngưng tụ thành mấy chục phân thân, có lẽ cũng chỉ có người khí huyết xung thiên như hắn mới ngưng tụ được nhiều phân thân một lúc thế này.
“Bắt đầu đi”, Diệp Thành vừa ra lệnh, mấy chục phân thân lập tức chạy đi.
Mấy chục phần phân thân của hắn không hề nhàn rỗi, hoàn toàn thừa hưởng tinh thần không biết xấu hổ của bản thể, liên tục xuất hiện ở các lầu các, đền điện.
Leng keng! Loảng xoảng!
Nếu lắng nghe kỹ còn có thể nghe thấy những tiếng leng keng, lạch cạch vọng ra từ các lầu các, đám phân thân rất tự giác, chỉ cần nhìn thấy đồ đáng tiền là sẽ không chút do dự nhét hết vào túi đựng đồ.
Ầm!
Bản thể Diệp Thành bên này đã hung hãn phá cửa đá của Địa Cung nhà họ Viên, bên trong lập tức có hào quang sáng chói phát ra, khí tức thuần tuý dồi dào lan tràn.
“Kẻ nào?”, đột nhiên bên trong vọng lại tiếng hét lớn, có vẻ là người trông coi kho bạc của nhà họ Viên.
A!
Nhưng ngay sau đó lại có tiếng hét thảm thiết liên tục vang lên.
Khi Diệp Thành đi ra, kho bạc đã trống không, dù là linh thạch, linh quả hay là binh khí, linh thảo đều bị hắn lấy hết.
“Tiểu tử, tay chân mau lẹ đấy!”, Thái Hư Cổ Long ở thế giới dưới lòng đất của Chính Dương Tông xa xôi, hai mắt sáng rực, xoa xoa vuốt rồng, vẻ mặt háo hức. Nhìn thấy Diệp Thành cướp đồ sảng khoái như vậy, nó cũng ngứa tay, xem ra năm đó nó cũng làm không ít chuyện trộm cắp này.
“Quen tay rồi”, Diệp Thành cười toe toét, sau đó chạy vào Tàng Thư Các của nhà họ Viên.
Rầm!
Diệp Thành vừa bước vào thì Tàng Thư Các đã có tiếng nổ ầm vang, có lẽ quá nóng lòng nên hắn không phát hiện ra cấm chế của nó, dẫn đến việc bị tổn thất lớn, suýt thì bị sát trận của Tàng Thư Các chém làm đôi.
“Nhà họ Viên đâu đâu cũng thấy bẫy!”, cướp sạch đồ trong Tàng Thư Các, Diệp Thành chạy nhanh ra ngoài.
Hắn là bản thể mà cũng chịu thiệt chứ nói gì phân thân, tiếng ầm liên tục vang lên, phân thân chạm vào cấm chế của rất nhiều nơi quan trọng, vì thế đã có hơn chục phân thân bị tiêu diệt.
Nhưng dù vậy cũng không ngăn được Diệp Thành.
“Không cướp thì thôi, đã cướp thì phải cướp sạch”, Diệp Thành lập tức sử dụng bí pháp, ngưng tụ thành mấy chục phân thân, có lẽ cũng chỉ có người khí huyết xung thiên như hắn mới ngưng tụ được nhiều phân thân một lúc thế này.
“Bắt đầu đi”, Diệp Thành vừa ra lệnh, mấy chục phân thân lập tức chạy đi.
Mấy chục phần phân thân của hắn không hề nhàn rỗi, hoàn toàn thừa hưởng tinh thần không biết xấu hổ của bản thể, liên tục xuất hiện ở các lầu các, đền điện.
Leng keng! Loảng xoảng!
Nếu lắng nghe kỹ còn có thể nghe thấy những tiếng leng keng, lạch cạch vọng ra từ các lầu các, đám phân thân rất tự giác, chỉ cần nhìn thấy đồ đáng tiền là sẽ không chút do dự nhét hết vào túi đựng đồ.
Ầm!
Bản thể Diệp Thành bên này đã hung hãn phá cửa đá của Địa Cung nhà họ Viên, bên trong lập tức có hào quang sáng chói phát ra, khí tức thuần tuý dồi dào lan tràn.
“Kẻ nào?”, đột nhiên bên trong vọng lại tiếng hét lớn, có vẻ là người trông coi kho bạc của nhà họ Viên.
A!
Nhưng ngay sau đó lại có tiếng hét thảm thiết liên tục vang lên.
Khi Diệp Thành đi ra, kho bạc đã trống không, dù là linh thạch, linh quả hay là binh khí, linh thảo đều bị hắn lấy hết.
“Tiểu tử, tay chân mau lẹ đấy!”, Thái Hư Cổ Long ở thế giới dưới lòng đất của Chính Dương Tông xa xôi, hai mắt sáng rực, xoa xoa vuốt rồng, vẻ mặt háo hức. Nhìn thấy Diệp Thành cướp đồ sảng khoái như vậy, nó cũng ngứa tay, xem ra năm đó nó cũng làm không ít chuyện trộm cắp này.
“Quen tay rồi”, Diệp Thành cười toe toét, sau đó chạy vào Tàng Thư Các của nhà họ Viên.
Rầm!
Diệp Thành vừa bước vào thì Tàng Thư Các đã có tiếng nổ ầm vang, có lẽ quá nóng lòng nên hắn không phát hiện ra cấm chế của nó, dẫn đến việc bị tổn thất lớn, suýt thì bị sát trận của Tàng Thư Các chém làm đôi.
“Nhà họ Viên đâu đâu cũng thấy bẫy!”, cướp sạch đồ trong Tàng Thư Các, Diệp Thành chạy nhanh ra ngoài.
Hắn là bản thể mà cũng chịu thiệt chứ nói gì phân thân, tiếng ầm liên tục vang lên, phân thân chạm vào cấm chế của rất nhiều nơi quan trọng, vì thế đã có hơn chục phân thân bị tiêu diệt.
Nhưng dù vậy cũng không ngăn được Diệp Thành.