Mục lục
Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba ngày lặng lẽ trôi qua.

Trong ba ngày này, Diệp Thành chưa từng rời khỏi Tử Trúc Phong, hắn nhắm mắt tĩnh toạ ba ngày, cảm ngộ hỗn độn đạo.

Buổi sáng, ánh nắng ấm áp chiếu xuống mặt đất, chốn tiên cảnh này lại càng thêm yên bình.

Nhìn từ xa, chín nghìn ngọn núi của Đại La Kiếm Tông đều có bóng người bay ra, có đệ tử cũng có trưởng lão, ai cũng mặc đạo bào mới tinh, đếm kỹ thì thấy số lượng lên tới hơn mấy trăm nghìn người.

Chính giữa Đại La Kiếm Tông có một khoảng đất trống được bao quanh bởi ba ngọn núi, với bán kính hai trăm nghìn trượng, là vùng đất phong thiện của Đại La Kiếm Tông, thần tử nào phong vị cũng đều làm lễ ở đây.

Hôm nay là ngày quan trọng, là ngày chọn ra thần tử cho Đại La Kiếm Tông.

Lúc này, nơi phong thiện đã người đông như nêm, nhưng bốn phương tám hương vẫn có người bay tới nữa.

“Ngươi nghĩ ai có khả năng có thể chế ngự quần hùng trở thành thần tử?”, người còn chưa đến hết, tiếng thảo luận đã vang lên không ngớt, các đệ tử tụ lại thành nhóm năm nhóm ba, ngươi một câu ta một câu, cực kỳ sôi nổi.

“Chắc chắn là Tử Dương sư huynh của Thiên Kiếm Phong rồi”, có người trầm ngâm suy tư: “Lần trước tranh chức thần tử, huynh ấy chỉ thua thần tử Đại La một chiêu, huyết mạch bá đạo của huynh ấy không ai có thể sánh bằng!”

“Cũng chưa biết được, Tử Ly sư huynh của Địa Kiếm Phong cũng không đơn giản, mấy năm nay tu vi của huynh ấy tăng lên nhanh chóng, chưởng môn sư bá còn tìm cho huynh ấy bao nhiêu linh dược, sức chiến đấu của huynh ấy cũng đã thay đổi từ lâu rồi”.

“Ta lại nghĩ là Tử Thiên sư huynh của Nhân Kiếm Phong”.

“Không phải Tử Dương sư huynh thì là Tử Ly sư huynh hoặc Tử Thiên sư huynh, dù sao cũng chỉ có thể là ba người họ! Những người khác chỉ làm nền cho họ thôi, chẳng hạn như đám tôm tép chúng ta đây, lên đó cũng chỉ là pháo hôi thôi”.

“Nhìn thấy chưa, Lý Khang của Tử Trúc Phong đến rồi”, khi đang trò chuyện hăng say, không biết người nào bỗng hô lên một câu, thu hút sự chú ý của rất nhiều người qua đó, ở lối vào, Tử Trúc Chân Nhân đang khí thế hừng hực dẫn đệ tử của Tử Trúc Phong tới, Diệp Thành cũng nằm trong số đó.

“Lạ thật đấy, một cảnh giới Thiên mà lại có thể một chưởng hất bay ba cảnh giới Hoàng, hắn nghịch thiên quá đó!”

“Chắc chắn là hắn che giấu thực lực”, có người xoa cằm nói: “Nhìn khí tức của hắn đi, đã không còn ở cảnh giới Thiên nữa rồi, chắc ba ngày nay Tử Trúc sư thúc đã dùng không ít đan dược giúp hắn đột phá đến cảnh giới Hoàng”.

Giữa những tiếng bàn tán, Diệp Thành, Nhiếp Phong và Lăng Huyên đã ngồi vào vị trí, không để ý đến ánh mắt của bốn phương.

Về tu vi, hắn đã chuyển từ cảnh giới Thiên mô phỏng sang cảnh giới Hoàng mô phỏng, nếu chỉ dựa vào cảnh giới Thiên mà giành vị trí thần tử thì chắc chắn sẽ khiến người khác ngạc nhiên, khẳng định sẽ còn bị đưa về nghiên cứu.

“Đại La Kiếm Tông đúng là nhân tài lớp lớp!”, sau khi nhìn một vòng, Diệp Thành không khỏi cảm thán, chỉ riêng huyết mạch đặc biệt thôi đã có tới không dưới một nghìn người, khí tức không yếu, đều là những người có thiên phú cực cao.

“Diệp sư đệ, những người có thể gây ra mối uy hiếp cho đệ chỉ có Tử Dương của Thiên Kiếm Phong, Tử Ly của Địa Kiếm Phong, Tử Thiên của Nhân Kiếm Phong thôi”, Nhiếp Phong truyền âm tới: “Ba người họ đều có huyết mạch bá đạo, trong lần tranh vị trí thần tử trước đó, ba người họ có sức chiến đấu gần như tương đương với thần tử Đại La, nhất là Tử Dương của Thiên Kiếm Phong, hắn ta ngang ngửa với thần tử Đại La, chỉ thua một chiêu”.

“Những điều này đệ đều biết rồi”, Diệp Thành mỉm cười.

“À, ta quên mất điều này”, Nhiếp Phong ho khan, quên mất rằng Diệp Thành đã có được ký ức của Lý Khang.

“Tử Thiên đến rồi”, khi hai người đang truyền âm thì Lăng Huyên khẽ cất lời.

“Huyền Diệt Chân Thể”, Diệp Thành ngẩng đầu lên nhìn về một hướng, một bóng người bay từ trên không trung tới, hắn ta có mái tóc tím, khí thế mạnh mẽ, thần quang sáng ngời, quanh người có rất nhiều dị tượng bí ẩn đan xen, tu vi của hắn ta là cảnh giới Hoàng đỉnh phong, chỉ còn một bước nữa là tiến giới đến Chuẩn Thánh.

“Tử Ly cũng đến rồi”, Nhiếp Phong nhẹ giọng nói.

“Địa Viêm Chân Thể”, Diệp Thành cũng ngước mắt nhìn về nơi xa, trong nháy mắt đã thấy Tử Ly từ trên không trung bay tới, khí thế của hắn ta không hề kém hơn Tử Thiên, toàn thân cũng bùng lên lửa cháy, khí huyết dồi dào như biển cả.

Dưới cái nhìn của Diệp Thành, Tử Thiên và Tử Ly lần lượt đáp xuống, ghế ngồi của họ là hai vị trí Nam Bắc đối diện với nhau, khoảng cách rất xa, khi hai người nhìn đối phương, trong mắt còn có vẻ khiêu khích.

“Tử Dương sư huynh đến rồi”, khi hai người họ đang nhìn nhau thì có người lại hô lên.

Lần này Tử Thiên và Tử Ly đều cau mày, nhìn về hướng đó, trong mắt hiện lên vẻ dè chừng rõ ràng.

“Cửu Dương Tuyệt Mạch”, Diệp Thành lại cười, hứng thú nhìn Tử Dương đang bay từ trên cao xuống.

So với Tử Thiên và Tử Ly, khí tức của Tử Dương mạnh hơn một chút, vóc dáng cường đại, tiên quang bay múa khắp người, dị tượng quanh thân thi thoảng còn đan xen tạo thành cảnh tượng huyền diệu.

Dưới sự chú ý của mọi người, Tử Dương đáp xuống, liếc nhìn Tử Thiên và Tử Ly ở hai bên với vẻ vui đùa, khoé miệng hơi cong lên tràn đầy ý cười bỡn cợt, đấu với ta, hai ngươi còn kém xa lắm.

Ba người lần lượt tới nơi khiến bầu không khí tại hiện trường lập tức nóng lên.

Đặc biệt là các nữ đệ tử, khuôn mặt ai cũng mang vẻ si mê.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK