Mục lục
Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ầm!

Trên bầu trời, sấm sét đột nhiên xuất hiện, nhảy múa cùng với những đám mây đen.

Bầu trời vang lên tiếng ầm ầm, mặt đất rung chuyển, thế giới này bị mây đen che tối hù, ánh mắt của Phật gia biến mất.

Diệp Thành giẫm chân vào ác sát huyết hải, trên đầu là tinh không bao la, bao phủ lấy khí thế của trời, máu tươi tung bay trên bầu trời.

Sau lưng hắn mở ra một mảnh đất ma hỗn loạn, để lộ ra rất nhiều mộng cảnh: xác chất thành núi, máu chảy thành sông, tinh tú ở trong đó hư ảo, thiêu đốt mặt trời sụp đổ, đủ loại sức mạnh hủy diệt đan xen nhau, lật đổ vũ trụ.

“Thí chủ, ngươi cần gì phải làm thế?”, Thích Già thở dài, chậm rãi bước ra khỏi Linh Sơn, đứng sừng sững giữa trời.

Đôi mắt ông ta hiện lên vẻ từ bi, toát ra sự uy nghiêm của Chuẩn Đế, niệm lực của chúng sinh như sông hồ, chạm vào sức mạnh vô tận, phổ độ sinh linh hồng trần.

“Phật gia thường nói đến nhân quả, mối thù của ta và nàng là nhân, đến chết mới thôi chính là quả”, Diệp Thành tiến một bước vào tinh thiên, một quyền nắm chặt càn khôn, đấm xuyên qua bầu trời.

Thích Già lại thở dài, vung tay lên tung ra Phật ấn.

Ầm!

Quyền chưởng đối kháng nhau vang lên tiếng ầm ầm.

Một vầng sáng lan rộng ra đến vô tận từ nơi quyền và chưởng va chạm với nhau, như thể có một bàn tay vô hình san bằng trời đất, các ngọn núi xung quanh liên tiếp sụp xuống.

Xương tay Diệp Thành nổ tung, Thánh Huyết bắn ra đầy trời.

Hắn đang đối đầu với một vị Chuẩn Đế thật sự, hơn nữa không phải là Chuẩn Đế bình thường, Thích Già rất mạnh.

Đều là Chuẩn Đế, lão tổ Phần Tịch bị hắn tiêu diệt trước đó kém xa Thích Già không chỉ là một sao.

Nhìn lại Thích Già, sừng sững bất động như một ngọn núi tám ngàn trượng, đứng trước Linh Sơn, không ai có thể lay động được ông ta.

Chiến!

Diệp Thành hét lên, mang theo sát khí cuồn cuộn lao đến.

Mặc dù biết Thích Già rất mạnh, hắn vẫn không sợ hãi, hắn kính sợ Phật không có nghĩa là hắn sợ Phật thật.

Hắn muốn giết Phượng Tiên thì phải phá vỡ ngọn núi Thích Già này, nợ máu của người thân phải lấy máu để trả.

Ánh mắt Thích Già hiện lên vẻ từ bi, biển niệm lực dưới chân cuộn trào ngăn biển ác ma của Diệp Thành, cây bồ đề Phật Quang trên đầu ngăn tinh không bao la của Diệp Thành lại.

Diệp Thành tung ra một quyền, chữ triện cổ xưa lưu chuyển, đạo tắc Hỗn Độn dung nhập vào, một quyền làm cho thời gian cũng ngưng đọng lại.

Thích Già đối đầu với hắn bằng bí pháp Phật Môn, phá bỏ uy lực một quyền của Diệp Thành, giơ một ngón tay lên đâm xuyên qua Diệp Thành.

Thân là Chuẩn Đế, ánh mắt Thích Già Tôn Giả Phật lóe lên tia ngạc nhiên, Diệp Thành mạnh hơn cả những gì ông ta nghĩ.

Uy thế Thánh Cốt của Thánh Thể Đại Thành bá đạo vô tận, lại có sức chiến đấu gấp mười lần trợ sức đủ để đối đầu với ông ta.

Đại chiến nổ ra khiến trời đất như sụp đổ, mất đi sắc trời vốn có.

Một bên là Hoang Cổ Thánh Thể, dung hợp vào Thánh Cốt Đại Thành, có uy thánh trợ chiến, hơn nữa còn mở Tiên Luân Thiên Táng, sức chiến đấu gấp mười lần trợ sức, như một vị chiến thần.

Đòn tấn công của hắn vừa dứt khoát vừa bá đạo, không hề có bất cứ thần binh nào, chỉ có đôi quyền vô địch, mỗi một quyền đều mang theo hàng trăm ngàn thần thông, bá đạo vô song.

Một bên là tôn giả Phật gia, Chuẩn Đế hàng thật giá thật, thiền pháp Phật gia uyên thâm, nắm giữ niệm lực của chúng sinh, như một vị thần minh, chói mắt rực rỡ.

Mặc dù thần thông của ông ta nhẹ nhàng, êm dịu nhưng uy lực lại bá đạo, đánh cho Thánh Thể của Diệp Thành không chỉ bị nứt một lần.

Sóng khí của trận chiến quá lớn, người đứng xem liên tục lui về sau, nhìn về phía trời đất phía xa, trong mắt đầy vẻ kinh hãi: “Thật… thật không ngờ hắn lại đánh ngang tay với Thích Già Tôn Giả”.

“Thánh Thể, Thánh Cốt Đại Thành sao có thể đùa được”.

“Sức chiến đấu gấp mười lần của Tiên Luân Thiên Táng cũng không phải là hư danh”, các tu sĩ già xì xào nói.

“Nếu đây là Thánh Thể Đại Thành thật thì không cần mở Thiên Táng, một bàn tay đủ để đè ép Thích Già”, có ông lão dung tục khoanh tay lại đi vào hư không ở một ngồi xổm xuống.

“Ể?”, tu sĩ bốn phía nghiêng đầu nhìn ông lão dung tục đó rồi vội hành lễ, cấp Đại Thánh cũng không ngoại lệ, vẻ mặt hết sức cung kính.

Ông lão dung tục này không phải là ông lão Chuẩn Đế câu cá lúc trước đó sao? Cũng chạy đến vây xem.

Thấy Thánh Thể Diệp Thành và Thích Già ngang tài ngang sức, dù là tâm cảnh Chuẩn Đế là ông ta cũng không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.

Lại lần nữa, ông ta cảm thấy cực kỳ may mắn vì ngày hôm đó mặc kệ Trí Dương, nếu đánh với Diệp Thành thì ông ta cũng chẳng phải là đối thủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK