Mục lục
Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lúc hai người nói chuyện thì tiếng rồng ngâm ở Nghiệt Hải đã biến mất.

Diệp Thành cứ giết một con Ác Long thì Triệu Vân cũng đánh chết một con.

Trên sổ công đức của hai người đều có thêm 100 điểm và hiện lên một hàng chữ: Nghiệt Hải, giết chết một con Ác Long!

"Công đức kiếm kiểu này cũng nhanh ghê!", Triệu Vân cười vung tay lên, đưa công đức trên sổ của mình cho Diệp Thành.

"Cảm ơn", Diệp Thành cười to, lại đi đến bờ Nghiệt Hải rải ra một nắm thuốc gọi rồng dụ ra một con Ác Long khác.

Triệu Vân vặn vặn cổ, cũng vung tay rải thuốc gọi rồng ra.

Nơi thuốc gọi rồng rơi xuống, mặt biển quay cuồng, một con Ác Long khổng lồ gào thét lao ra, nó còn to hơn con bị giết lúc trước gấp đôi.

"Con này trông đẹp ghê", Triệu Vân giẫm lên không trung dẫn con Ác Long kia rời khỏi Nghiệt Hải, tìm một chỗ rộng rãi đánh nhau.

Diệp Thành ngẩng đầu nhìn, tuy con Ác Long kia khá đáng sợ, nhưng với sức chiến đấu của Triệu Vân thì hoàn toàn có thể đối phó được.

Hắn quay đầu lại tập trung vào đối thủ của mình, con Ác Long này cực kỳ khát máu, vừa đi ra đã điên cuồng phun sấm sét.

Nhưng Diệp Thành là ai, Thánh Thể bá đạo trực tiếp dùng cơ thể chống lại từng luồng sấm sét, đánh cho Ác Long không ngóc đầu lên nổi.

Nghiệt Hải quay cuồng, cát bụi bay tứ tung đan xen với từng luồng sấm sét.

Cứ con Ác Long này bị dụ ra lại bị đánh chết.

Có Triệu Vân giúp đỡ nên hiệu suất quả thật đã tăng lên gấp đôi, công đức của Diệp Thành nhanh chóng leo thang thẳng đến cấp bậc Minh Tướng.

Trong điện Diêm La, phán quan luống cuống, hai mắt nhìn chằm chằm vào công đức của Diệp Thành, tốc độ kia quả thật khiến người ta run sợ.

Hắn ta làm phán quan nhiều năm như vậy thì đây là lần đầu tiên thấy công đức tăng như thế, giờ mới bao lâu mà đã kiếm được bảy, tám ngàn công đức.

Phán quan ngó sổ công đức một cái lại nhìn bên dưới.

Đầu trâu mặt ngựa đứng cách đó không xa, nếu nói chuyện này cho hai người họ thì chắc sẽ trực tiếp đột quỵ.

Phán quan xoa xoa cằm, hai con ngươi đảo nhanh như chớp không biết đang nghĩ gì, có điều chắc chắn sẽ không phải chuyện tốt.

Nghiệt Hải, lại có hai con Ác Long hóa thành tro, đến chết vẫn không ngóc đầu lên nổi, vừa ra khỏi biển đã bị đè đầu đánh.

"Bao nhiêu rồi?", Triệu Vân lấy ra một bình rượu nhìn về phía Diệp Thành hỏi.

"Còn thiếu năm trăm điểm nữa", Diệp Thành cũng ôm một bình rượu uống ực ực, tâm trạng hết sức vui vẻ, có người giúp đỡ đúng là nhanh ghê.

"Hay là nghỉ một lát?", Triệu Vân cười ngó Diệp Thành.

"Nghỉ con khỉ, lẹ lên, làm xong ta mời ngươi uống rượu", Diệp Thành ném bình rượu đi, nhấc chân đi về phía Nghiệt Hải.

Song, chưa chờ hắn rải thuốc gọi rồng đã thấy một con quái vật khổng lồ nhào ra từ trong Nghiệt Hải, tiếng gầm thét rung trời.

"Á đù!", Diệp Thành dứt khoát quay đầu bỏ chạy.

"Oa!", Triệu Vân ngửa đầu, chép miệng nhìn Ác Long.

Nó cực kỳ to lớn như một ngọn núi, còn to hơn bất cứ con Ác Long nào mà họ đã từng giết.

Từng lớp vảy rồng đen thui như mực lập lòe ánh sáng, cặp râu cũng hết sức thô to và được quấn quanh bởi sấm sét.

Hai con mắt của nó còn đỏ và khát máu hơn cả rượu vang.

Vô số luồng long khí tỏa ra nghiền nát không gian vỡ vụn, tiếng ngâm tràn đầy ma lực khuấy động tâm trí khiến người ta hốt hoảng.


Diệp Thành trở về bên cạnh Triệu Vân, vẻ mặt như vỉ pha màu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK