Mục lục
Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe vậy, ông lão lái thuyền không nhiều lời lập tức bỏ chạy, chớp mắt đã không thấy tăm hơi.

Diệp Thành không ngăn cản, cũng không gây khó dễ cho ông ta nữa.

Lần này đến tinh hải gặp ông ta cũng là nhân quả, vì có ông ta hắn mới được thấy bức tranh, nếu đã kết thành quả thì có lẽ cũng là quả lành.

Diệp Thành bước đi chầm chậm trên tinh không, nhìn ngó khắp nơi nhưng không phát hiện có gì không ổn.

Không biết đến lúc nào hắn mới dừng lại, mở Tiên Nhãn ra nhìn chăm chú vào bức tranh, dùng Tiên Nhãn thi triển Chu Thiên Diễn Hoá.

Người vẽ bức tranh này là một tu sĩ, trong tranh dung hoà một số linh hồn lạc ấn, có phần giống với luyện đan, không tìm được manh mối ở tinh không, Diệp Thành cũng có thể thông qua bức tranh để tìm ra dấu vết.

Chẳng bao lâu, Diệp Thành nhìn thấy một bóng người cực kỳ mơ hồ, không thể thấy rõ khuôn mặt.

Diệp Thành khẽ hô một tiếng trong lòng, ngưng tụ sức mạnh đồng tử Tiên Luân kích hoạt bí thuật Chu Thiên Diễn Hoá lần nữa, muốn nhìn thấu hình bóng mờ ảo ấy, Chu Thiên Diễn Hoá trong mắt cũng nhanh chóng xoay chuyển, nhẩm tính thân phận người đó.

Ào ào ào! Ào ào ào!

Bức tranh rung lên, kêu ào ào ào.

Sau đó một tia tiên quang mờ nhạt xuất hiện, bao phủ bề mặt bức tranh, mà bóng người mơ hồ ấy cũng vì tiên quang xuất hiện mà càng trở nên mờ ảo, như mộng như ảo, càng không thể nhìn thấu.

Không ổn!

Nhìn một lúc, tính một hồi, vẻ mặt Diệp Thành chợt thay đổi, hắn vội vàng thu hồi Tiên Nhãn và thần thông.

Nhưng hắn vẫn chậm, thần hải sôi lên, còn hắn thì hộc ra một búng máu.

Khoé mắt trái của hắn có một giọt máu đen chảy ra, dường như đã nhìn thấy thứ gì không nên nhìn, phạm phải sự tồn tại cường đại không nên phạm, để rồi bị thương nặng bởi sức mạnh bí ẩn từ trong bóng tối.

Tiên Nhãn gặp phản phệ nên đã tự phong ấn.

Không ngờ lại là Chuẩn Đế!

Diệp Thành lảo đảo, sắc mặt tái nhợt, trong miệng không ngừng trào máu, hắn đã tính ra được người vẽ tranh là Chuẩn Đế.

Chuẩn Đế là tồn tại tối cao, dù là tranh người đó vẽ thì không phải ai cũng có thể vọng tưởng nhìn thấu.

Diệp Thành lúc này là một ví dụ điển hình, chỉ mới nhìn thoáng qua mà Tiên Nhãn đã gặp phản phệ tự phong ấn, còn hắn thì bị sức mạnh thần bí tấn công, suýt nữa bị tiêu diệt tại chỗ.

Không suy nghĩ nhiều, Diệp Thành hấp tấp khoanh chân ngồi xuống, toàn thân hắn lúc này đã máu chảy đầm đìa.

Nhìn kỹ lại thì thấy thân thể Diệp Thành bị bao quanh bởi những đạo tắc khó hiểu, trói buộc đạo và phá huỷ đạo căn của hắn.

Đó là đạo của Chuẩn Đế, Diệp Thành nhìn trộm Chuẩn Đế nên bị đạo của Chuẩn Đế phản phệ trở lại, hắn cần trấn áp đạo này, nếu không sẽ càng bị thương nặng hơn, đây chính là khoảng cách giữa cảnh giới Thiên và Chuẩn Đế.

Ma đạo, mở!

Diệp Thành nhắm mắt lại, khẽ hô một tiếng, mở ma đạo gia trì hỗn độn đạo của mình, điên cuồng trấn áp đạo của Chuẩn Đế.

Tinh không trở nên vô cùng tĩnh lặng, vô cùng trống trải.

Vùng tinh không này quá rộng lớn, nếu không nhìn kỹ còn không biết giữa tinh không có một người đang ngồi xếp bằng ở đây.

Không biết bao lâu trôi qua vùng tinh không này mới có người đặt chân đến.

Nhìn từ xa thì thấy là một vị Phật Đà mặc áo cà sa, đi trên Phật quang, một tay cầm thiền trượng, tay kia cầm tràng hạt, tướng mạo trang nghiêm như Thánh Phật, cực kỳ chói mắt trên tinh không này.

Từ xa Phật Đà đã nhìn thấy Diệp Thành.

Ma!

Phật Đà khẽ lẩm bẩm, nhíu mày, dường như đã nhìn thấu ma đạo của Diệp Thành.

Ngay lập tức, Phật Đà lấy chuỗi tràng hạt ra, cho nó lơ lửng trên đỉnh đầu Diệp Thành, trút Phật quang sáng chói xuống.

Sức mạnh độ hoá xuất hiện đột ngột khiến Diệp Thành đang nhắm mắt chợt nhăn mày đau đớn, hắn còn chưa mở mắt, miệng đã phun ra một ngụm máu, đạo của Chuẩn Đế quá cuồng bạo, suýt nữa khiến Thánh thể của hắn sụp đổ.

“Thánh tăng cũng là cao nhân đắc đạo mà lại âm thầm ám toán người khác như thế à?”, Diệp Thành lạnh lùng nhìn Phật Đà.

“Lão nạp có duyên với thí chủ, muốn độ thí chủ ra khỏi biển khổ”, Phật Đà cười hiền từ, Phật âm như hồng chung đại lữ.

“Giúp ta ra khỏi biển khổ? Lời này nghe hay lắm”, Diệp Thành loạng choạng đứng dậy, giễu cợt nhìn Phật Đà, có lẽ vì quá đau nên mặt hắn hơi dữ tợn, không trấn áp được đạo của Chuẩn Đế.

“Ta có duyên với thí chủ, thí chủ cũng có duyên với Phật, theo lão nạp về Phật Đà Tinh đi, độ ma tính ác niệm của thí chủ thì mới có thể sớm kết nghiệp quả”, Phật Đà lại lên tiếng, lời nói mang theo Phật âm không thể chối từ.

“Phật Đà Tinh?”, Diệp Thành cau mày, hơi nheo mắt quan sát Phật Đà, nói thầm trong lòng: “Ông ta là Pháp Thông?”

“Thí chủ nghĩ đúng rồi, lão nạp chính là Pháp Thông”, Phật Đà mỉm cười nhân hậu.

“Không ngờ còn có thể đọc được suy nghĩ”, Diệp Thành lại nhíu mày, có thể đọc được suy nghĩ cho thấy đạo hạnh của Pháp Thông không thấp, chắc chắn ông ta đã tu được tuệ tâm của Phật, đáng sợ nhất là ông ta không phải Chuẩn Thánh bình thường.

“Mời Thánh tăng về cho”, Diệp Thành không nghĩ ngợi đã đi luôn.

“Thí chủ, biển khổ không bờ, quay đầu mới là bờ”, thấy Diệp Thành bỏ chạy, Pháp Thông đi trên Phật quang đuổi theo.

“Lại là câu này”, Diệp Thành khịt mũi khinh thường nhưng không dám lơ là, chỉ trách đạo hạnh của hắn thấp, nếu hắn cũng là Chuẩn Thánh thì chắc chắn sẽ quay lại đấu với Pháp Thông một trận, trò chuyện đàng hoàng về Phật đạo.

“Tại sao thí chủ lại có oán niệm với Phật như vậy?”, Pháp Thông đuổi theo, dường như lại đọc được suy nghĩ của Diệp Thành.

“Liên quan gì đến ông”, Diệp Thành mắng lại luôn, dù sao Pháp Thông cũng đọc được suy nghĩ của hắn, mắng thầm hay mắng ra tiếng cũng không khác nhau.

Pháp Thông chỉ cười không nói, lập tức giơ tay huyễn hoá ra Phật ấn, bao phủ cả tinh không, thủ ấn của Phật có vô vàn tia Phật quang, mỗi tia đều rực rỡ vô cùng, nặng tựa như núi.

Vẻ mặt Diệp Thành thay đổi, hắn đột ngột quay người lại, tung một quyền Bát Hoang ra.

Nhưng Bát Hoang Quyền đỉnh phong không gây ra chút sóng gió nào, còn bị Phật ấn đánh bay ra ngoài.

Quả nhiên không phải Chuẩn Thánh bình thường!

Diệp Thành dừng lại, miệng trào máu tươi, hắn là cảnh giới Thiên đỉnh phong, có thể đối đầu trực diện với Chuẩn Thánh bình thường, nhưng lại hoàn toàn thất bại dưới một chiêu trong tay Pháp Thông, sức chiến đấu của Pháp Thông hoàn toàn có thể sánh ngang với Thánh Nhân.

Phật Tổ từ bi!

Pháp Thông bay tới, Phật quang chói mắt.

Hay cho câu từ bi!

Diệp Thành hừ lạnh, lại bỏ chạy lần nữa, bây giờ Tiên Luân Nhãn đã bị phong ấn, không thể thi triển Tiên Luân Thiên Đạo, không có chỗ dựa, rất có thể hắn sẽ bị Pháp Thông trấn áp, đưa về Phật Đà Tinh.

Đạo pháp hay thật!

Pháp Thông đuổi tới, ánh sáng trong Phật nhãn bắn ra tứ phía, ông ta rất kinh ngạc trước thân pháp của Diệp Thành.

Diệp Thành không nói gì, né tránh được Phật quang gần trong gang tấc, hắn lại thi triển Súc Địa Thành Thốn, Pháp Thông mạnh hơn Âm Thực Vương ngày đó rất nhiều, chỉ riêng thân pháp thôi đã không phải trò đùa.

Phật hải vô lượng!

Pháp Thông sử dụng Phật pháp tối cao, đó là một vùng biển Phật quang mang theo Phật âm.

Thấy vậy, Diệp Thành lập tức thiêu đốt khí huyết, một thoáng đã chạy được hơn ba nghìn trượng.

Sau lưng hắn, Phật hải của Pháp Thông đang lan ra vô hạn, bao phủ từng tấc tinh không, rực rỡ chói mắt.

Đây là một loại Phật pháp cường đại, trước đây lúc Diệp Thành làm loạn Kim Sơn Tự đã từng thấy, bây giờ người thi triển là Pháp Thông nên lại càng mạnh và đáng sợ hơn, một khi bị nó nhấn chìm thì rất có thể sẽ bị độ hoá.

Hay lắm Pháp Thông!

Diệp Thành phóng ra ánh sáng lạnh lùng rồi điên cuồng chạy trốn, nhưng lại thấy phía trước cũng có Phật quang chiếu khắp, một Pháp Thông khác xuất hiện.

Biển khổ vô bờ, quay đầu mới là bờ!

Pháp Thông đó cũng có Phật quang toả ra mọi hướng, khi nhấc tay lên lại có một Phật hải khác.

Mở!

Diệp Thành như giao long bay vút lên trời, đánh một quyền dung hợp đạo tắc, sức mạnh huyết mạch và rất nhiều bí thuật thần thông vào Phật hải.

Ầm!

Tinh không nổ tung, Diệp Thành vừa mới đi vào đã bị hất văng, xương bàn tay nứt vỡ.

Phật chi đạo thân!

Diệp Thành lảo đảo, nhìn chằm chằm Pháp Thông trước mặt, không ngờ đạo thân này lại có sức chiến đấu ngang với bản thể Pháp Thông, đây không phải phân thân và hoá thân, mà là một dạng bí thuật mạnh mẽ tựa như Nhất Khí Hoá Tam Thanh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK