Truyền Tống Trận nhanh chóng vận hành, Diệp Thành biến mất trên tế đàn.
Tiếp đó, Diệp Thành liên tục di chuyển, hắn tận dụng Truyền Tống Trận trong cổ thành, lúc đến đây với Cổ Tam Thông thế nào thì giờ hắn cứ thế theo đường cũ mà quay về.
Sau ba canh giờ, Diệp Thành lại quay lại linh sơn của Viêm Hoàng.
Vừa bước vào, Hồng Trần Tuyết đã đi ra, bà ta nhìn Diệp Thành bằng ánh mắt khác thường: “Sao lại có mình ngươi, Cổ Tam Thông đâu?”
“Ta sao biết được ông ta đi đâu chứ?”, Diệp Thành tuỳ hứng đáp lại.
“Đại Sở lại xuất hiện người đáng sợ rồi”, Hồng Trần Tuyết lên tiếng sau đó lấy ra một miếng ngọc giản đưa cho Diệp Thành, nói: “Đây là tin tình báo vừa truyền về”.
Diệp Thành nhận lấy lập tức bóp nát.
Sau đó, từng luồng tin tức cứ thế thâm nhập vào đầu hắn, tin tình báo bên trong miếng ngọc giản nói về Thánh Tử của thế lực thần bí đánh bại Thái Âm Chân Thể và Huyền Linh Chi Thể.
Xem xong, Diệp Thành nheo mắt lại.
“Xem ra ngươi đã biết từ trước rồi”, thấy Diệp Thành không hề tỏ vẻ kinh ngạc, Hồng Trần Tuyết mới bất giác lên tiếng.
“Ta vừa nghe nói mà thôi”.
“Thái Âm Chân Thể và Huyền Linh Chi Thể đều bại rồi”, Hồng Trần Tuyết liếc nhìn Diệp Thành, lời nói mang theo ý tứ: “Chỉ sợ rằng trong lớp trẻ của Đại Sở cũng chỉ có ngươi và kí chủ Doãn Chí Bình với chín phần phù hợp có khả năng đối đầu với hắn không lâu sau đó thôi. Ta muốn nói rằng ngươi đừng vội, tu vi của hắn cao hơn ngươi, một khi không thận trọng sẽ phải chịu thiệt thòi lớn”.
“Ai thua ai thắng cũng chưa biết được”, Diệp Thành cười nói, trong đôi mắt còn hiện lên ánh nhìn khác thường, mặc dù hắn không chiến lại được một số tên nhưng hắn tự nhận trong lớp tu sĩ thanh niên hắn chưa từng sợ ai.
“Ngươi tự xem đấy mà làm”, nói rồi, Hồng Trần Tuyết bèn quay người đi ra ngoài nhưng lại bị Diệp Thành gọi lại.
“Ta nói người thu thập cho ta tin tình báo của Hằng Nhạc Tông, giờ có chưa vậy?”, Diệp Thành nhìn Hồng Trần Tuyết: “Đã lâu như vậy rồi, mạng lưới tình báo của Nhân Hoàng không phải là chưa hoàn toàn hồi phục chứ?”
“Sắp rồi”, Hồng Trần Tuyết khẽ đáp.
“Vậy thì nhanh lên”, Diệp Thành để lại một câu, hắn đi về núi của mình, hắn muốn đem toàn bộ nguyên liệu có được từ sào huyệt của Chính Dương Tông để luyện thành Âm Minh Tử Tướng, tăng thực lực của Viêm Hoàng.
Haiz!
Nhìn bóng hình Diệp Thành xa dần, Hồng Trần Tuyết ở phía sau thở dài: “Mong ngươi ta thứ cho ta, Chính Dương Tông hiện giờ quá mạnh, với thực lực của Viêm Hoàng, cho dù thêm cả Hằng Nhạc Tông cũng rất khó cân bằng thế cục”.
Phía này, Diệp Thành đã quay về thế giới nhỏ trong không gian sau đó vung tay đóng cánh cửa không gian lại.
Tiếp đó, hắn lấy ra nguyên liệu luyện chế Âm Minh Tử Tướng, cơ thể của Lý Trọng cũng được lấy ra
Tiếp đó, Diệp Thành liên tục di chuyển, hắn tận dụng Truyền Tống Trận trong cổ thành, lúc đến đây với Cổ Tam Thông thế nào thì giờ hắn cứ thế theo đường cũ mà quay về.
Sau ba canh giờ, Diệp Thành lại quay lại linh sơn của Viêm Hoàng.
Vừa bước vào, Hồng Trần Tuyết đã đi ra, bà ta nhìn Diệp Thành bằng ánh mắt khác thường: “Sao lại có mình ngươi, Cổ Tam Thông đâu?”
“Ta sao biết được ông ta đi đâu chứ?”, Diệp Thành tuỳ hứng đáp lại.
“Đại Sở lại xuất hiện người đáng sợ rồi”, Hồng Trần Tuyết lên tiếng sau đó lấy ra một miếng ngọc giản đưa cho Diệp Thành, nói: “Đây là tin tình báo vừa truyền về”.
Diệp Thành nhận lấy lập tức bóp nát.
Sau đó, từng luồng tin tức cứ thế thâm nhập vào đầu hắn, tin tình báo bên trong miếng ngọc giản nói về Thánh Tử của thế lực thần bí đánh bại Thái Âm Chân Thể và Huyền Linh Chi Thể.
Xem xong, Diệp Thành nheo mắt lại.
“Xem ra ngươi đã biết từ trước rồi”, thấy Diệp Thành không hề tỏ vẻ kinh ngạc, Hồng Trần Tuyết mới bất giác lên tiếng.
“Ta vừa nghe nói mà thôi”.
“Thái Âm Chân Thể và Huyền Linh Chi Thể đều bại rồi”, Hồng Trần Tuyết liếc nhìn Diệp Thành, lời nói mang theo ý tứ: “Chỉ sợ rằng trong lớp trẻ của Đại Sở cũng chỉ có ngươi và kí chủ Doãn Chí Bình với chín phần phù hợp có khả năng đối đầu với hắn không lâu sau đó thôi. Ta muốn nói rằng ngươi đừng vội, tu vi của hắn cao hơn ngươi, một khi không thận trọng sẽ phải chịu thiệt thòi lớn”.
“Ai thua ai thắng cũng chưa biết được”, Diệp Thành cười nói, trong đôi mắt còn hiện lên ánh nhìn khác thường, mặc dù hắn không chiến lại được một số tên nhưng hắn tự nhận trong lớp tu sĩ thanh niên hắn chưa từng sợ ai.
“Ngươi tự xem đấy mà làm”, nói rồi, Hồng Trần Tuyết bèn quay người đi ra ngoài nhưng lại bị Diệp Thành gọi lại.
“Ta nói người thu thập cho ta tin tình báo của Hằng Nhạc Tông, giờ có chưa vậy?”, Diệp Thành nhìn Hồng Trần Tuyết: “Đã lâu như vậy rồi, mạng lưới tình báo của Nhân Hoàng không phải là chưa hoàn toàn hồi phục chứ?”
“Sắp rồi”, Hồng Trần Tuyết khẽ đáp.
“Vậy thì nhanh lên”, Diệp Thành để lại một câu, hắn đi về núi của mình, hắn muốn đem toàn bộ nguyên liệu có được từ sào huyệt của Chính Dương Tông để luyện thành Âm Minh Tử Tướng, tăng thực lực của Viêm Hoàng.
Haiz!
Nhìn bóng hình Diệp Thành xa dần, Hồng Trần Tuyết ở phía sau thở dài: “Mong ngươi ta thứ cho ta, Chính Dương Tông hiện giờ quá mạnh, với thực lực của Viêm Hoàng, cho dù thêm cả Hằng Nhạc Tông cũng rất khó cân bằng thế cục”.
Phía này, Diệp Thành đã quay về thế giới nhỏ trong không gian sau đó vung tay đóng cánh cửa không gian lại.
Tiếp đó, hắn lấy ra nguyên liệu luyện chế Âm Minh Tử Tướng, cơ thể của Lý Trọng cũng được lấy ra