Mục lục
Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đã thấy!", Diệp Thành khẽ cười, khỏi cần Tiểu Viên Hoàng nhắc, hắn cũng sẽ không chọc vị đại công chúa của Khổng Tước Tộc kia. Hắn có thể nhận ra, nàng ta dữ hơn tiểu khổng tước rất nhiều.

"Chín ngày trước, đại công chúa đã kết thông gia với thái tử Côn Bằng Tộc. Nam Vực đều chấn động", Tiểu Viên Hoàng lại nói tiếp: "Lần này nàng ta trở về, chắc hẳn là về nhà thăm người thân".

"Côn Bằng", Diệp Thành lẩm bẩm, không khỏi thổn thức, lại là một chủng tộc vừa xa xưa lại mạnh mẽ. Nghe đồn, tổ tiên tộc này là nhóm sinh linh đầu tiên khi thiên địa vừa hình thành, huyết mạch của họ cực kỳ bá đạo.

"Các ngươi, lui ra đi!", đại công chúa hé mở môi mỏng, con ngươi trong trẻo nhưng lạnh lùng, mang một vẻ uy nghiên khiến người ta không thể cãi lại. Câu đó của nàng ta là nói với đám người chuyển thế, giọng điệu tràn ngập sự ra lệnh.

Những người chuyển thế đều đứng dậy, quả thật không dám cãi lời. Tuy họ là người chuyển thế của Đại Sở, nhưng đời này lại là đệ tử của Khổng Tước Tộc. Có tầng thân phận ấy nên đành phải nghe theo lệnh công chúa.

Diệp Thành khẽ cau mày, rất là khó chịu với giọng điệu ấy của đại công chúa. Ngươi có biết người mà mình ra lệnh, ở hơn hai trăm năm trước từng vì bảo vệ vạn vực chúng sinh mà hy sinh không, ngươi nợ họ một mạng đấy.

Tiểu Viên Hoàng rùng mình một cái, chỉ cảm thấy lạnh sống lưng. Ngay cả người hiếu chiến như hắn ta cũng sợ, giống như vô cùng kiêng kỵ đại công chúa. Nàng ta vừa đến, bầu không khí lập trở nên lạnh lẽo.

Sắc mặt Thiên Thương Nguyệt cũng không đẹp là bao, coi như đại công chúa là không khí, vẫn lẳng lặng uống trà. Hoặc cũng có thể nói, cô ta và người chị cùng cha khác mẹ này từ nhỏ đã ghét nhau như chó với mèo.

Đại công chúa Khổng Tước liếc Diệp Thành và Tiểu Viên Hoàng, bấy giờ mới nhìn về phía Thiên Thương Nguyệt, nhàn nhàn nói: "Ta vừa về nhà đã nghe nói muội chọc thái tử Kim Ô tức giận bỏ đi".

"Tỷ tỷ có chuyện gì cứ việc nói thẳng, cần gì phải vòng vo!", Thiên Thương Nguyệt cũng lạnh nhạt nói.

"Còn chưa biết sai à!", giọng nói của đại công chúa lại lạnh hơn, khí thế trên người cũng uy nghiêm hơn vài phần.

"Sao ta lại sai?", Thiên Thương Nguyệt lẳng lặng uống trà, từ nãy đến giờ vẫn chưa xoay người lại.

"Tộc Kim Ô có địa vị cỡ nào, muội có từng nghĩ vì sự gàn bướng của mình mà sẽ mang đến rắc rối như thế nào cho gia tộc mình chưa?", đại cũng chúa đanh giọng: "Sự lợi và hại trong chuyện này, muội có gánh nổi không".

"Xem ra, tỷ tỷ tới là để hạch tội", Thiên Thương Nguyệt đứng dậy, nhìn thẳng vào đại công chúa, khí thế không chút thua kém: "Ta không thích thái tử Kim Ô, chỉ đơn giản thế mà thôi".

"Đúng vậy! Tiểu khổng tước không thích, ta cũng không thích cái con chim lửa kia", Tiểu Viên Hoàng chen vào một câu, sau đó bèn trốn sau lưng Diệp Thành nói: "Chuyện này cũng không thể ép buộc được".

"Nơi này không đến lượt ngươi lên tiếng", đại công chúa gắt, lạnh lùng liếc Tiểu Viên Hoàng, dẫn đến Diệp Thành cũng bị ghét theo: "Nếu không phải hai người các ngươi phá đám thì sao đến nỗi như vậy".

"Chuyện này, cả hai chúng ta đã biết sai, cũng có lời hứa mười chiêu. Thái tử Kim Ô tự xin thua, đại công chúa còn muốn thế nào nữa", Diệp Thành nhàn nhạt nói, con ngươi tràn ngập hờ hững.

"Hoang Cổ Thánh Thể, khí thế quá nhỉ", đại công chúa cười lạnh: "Cho rằng vô địch cùng cấp là có thể hoành hành ngang ngược? Ngươi cũng để ý mình quá rồi, ở trong mắt bản công chúa, ngươi chẳng là cái thá gì hết. Còn dám mơ tưởng kết hôn với Khổng Tước Tộc ta thì không khỏi buồn cười quá đấy".

"Câu này, ta không muốn nghe thấy lần thứ hai. Nơi này không chào đón tỷ, mời tỷ rời khỏi đây", Thiên Thương Nguyệt lạnh lùng nói. Cô ta coi Diệp Thành như người thân, xấc láo với hắn là khiêu đường biên ngang của mình.

"Muội muội, ta đúng là có chút nghi ngờ ánh mắt của muội đó", đại công chúa cũng không giận, trái lại còn hài hước cười: "Chỉ vì một Thánh Thể Chuẩn Thánh mà từ bỏ thái tử Kim Ô. Còn vì hắn mà không tiếc chống lại tỷ tỷ. Hắn tính thứ gì vậy".

Đại công chúa vừa dứt lời đã nghe thấy một tiếng kiếm ngân, kiếm tiên lộng lẫy xuất hiện trong tay Thiên Thương Nguyệt, khí thế của cô ta lập tức kéo lên đỉnh chấn động cả vòm trời. Lấy Thiên Thương Nguyệt làm trung tâm, ngọn núi này thoáng chốc đóng băng từng tấc một.

"Sao, vì hắn mà định ra tay với ta à?", đại công chúa cười lạnh: "Đột phá lên Thánh Nhân, muội cũng láo lên đấy. Mấy năm nay, muội đều học cái gì vậy, gàn bướng sao?"

"Muội muội sẽ làm tỷ biết mấy năm nay mình đã học được những gì", Thiên Thương Nguyệt vung kiếm lên bổ ra một luồng tiên quang vừa lộng lẫy lại tràn ngập khí tức hủy diệt, dễ dàng xé rách hư không.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK