Mục lục
Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ta chưa từng phủ nhận!”, Diệp Thành cười.

“Thánh thể? Người nọ là Hoang Cổ Thánh Thể?”, xung quanh ồ lên.

“Nói vậy thì có cùng huyết mạch với Đế Quân rồi!”

“Thảo nào khí huyết bàng bạc như thế, dám khiêu chiến Phi Long Minh Tướng, huyết mạch bá đạo mang lại sự tự tin bá đạo”.

“Thú vị đó, Phi Long Minh Tướng có chiến lực mạnh mẽ, Thánh thể bá đạo vô song, trận này có cái để xem rồi!”

“Đế Quân đã biết, liệu có trách tội Phi Long Minh Tướng không?”

“Đế Quân là thân phận thế nào, sao lại tham dự vào trận chiến của hậu bối chứ”.

“Tốt, tốt lắm!”, trong tiếng bàn tán, Phi Long Minh Tướng cười, trong mắt loé ánh sáng rực lửa, vẻ mặt hưng phấn.

Hắn ta từng nghe nói Thánh thể là vô địch cùng cấp, hắn ta cũng tự nhận rất mạnh nên chưa từng tin, muốn tìm Thánh thể đánh một lần để phá vỡ huyền thoại kia.

Nào ngờ Minh giới chỉ có một Thánh thể, đó lại là Đế Quân.

Đế Quân sánh vai với Đế, hắn ta không dám khiêu khích, hiện tại lại xuất hiện một Thánh thể, hắn ta có thể thực hiện tâm nguyện, sao không hưng phấn cho được.

“Ta muốn xem thử Hoang Cổ Thánh Thể... có thật sự vô địch trong cùng cấp hay không!”, Phi Long Minh Tướng gào lên, khí thế tăng mạnh.

Giữa mày hắn ta xuất hiện một thần văn, vốn dĩ khí huyết mênh mông lại càng thêm hùng hậu, từng tia như cuốn theo sấm sét.

“Tới đi!”, Phi Long Minh Tướng vận hết toàn bộ chiến lực, một chưởng đánh ra chín thần long, gào rống lao về phía Diệp Thành.

“Ngươi kém xa!”, Diệp Thành nói, bàn tay ảo ảnh màu vàng thay đổi, một chưởng đánh tan sáu thần long thành tro bụi.

Còn ba thần long kia thì bay vòng quanh, miệng rồng há to, phun ra sấm sét.

Diệp Thành không né không tránh, tuỳ ý sấm sét giáng xuống người mình.

Thần phạt của Đế đạo, hắn từng chịu rồi, nào sợ một tia sét cơ chứ?

Cái gọi là thần long phun sét cũng chỉ là cào ngứa mà thôi.

Sét của thần long chỉ là cào ngứa, nhưng đòn tấn công của hắn lại không phải chơi đùa, một chưởng diệt một con, một quyền nổ một con, con cuối bị hắn vung chân đạp tan tành.

Toàn bộ chỉ trong tích tắc, chín thần long đều bị diệt.

“Phi Long Chỉ!”, Phi Long Minh Tướng lao tới, trên tay toả thần quang, xuyên qua không gian, uy lực mạnh mẽ.

Diệp Thành đúng là trâu bò, dùng cơ thể hứng lấy, chín Bát Hoang Quyền hợp làm một, một quyền đánh bay nửa thân thể của Phi Long Minh Tướng.

Phi Long Minh Tướng thê thảm thụt lùi, xương, máu văng đầy trời, vô cùng chói mắt.

Quần chúng hãi hùng khi thấy cảnh này, cần máu me thế không.

Bên này Phi Long Minh Tướng đã dừng lại, cơ thể nổ tung cũng nhanh chóng khép lại, máu tươi chảy ngược vào thân thể.

Tên này bị chọc giận, thần quang bắn ra từ giữa mày, một bảo ấn bay ra, nó có hình rồng như ngọc tỷ vậy.

Thánh Vương Binh hàng thật giá thật, từng luồng thần khí bao phủ, khi thì hoá rồng, khi lại nặng như núi.

“Trấn áp cho ta!”, Phi Long Minh Tướng quát, thúc giục pháp khí bản mệnh, từ trên trời áp xuống, áp sụp cả không gian.

“Nó đè được ta sao?”, Diệp Thành hừ lạnh, lao lên trời như con mãnh thú Hồng Hoang Hoang, khí thế Bát Hoang quét ngang.

Bảo ấn tuy mạnh nhưng khó chặn được đòn tấn công của hắn.

Một quyền, cũng chỉ một quyền làm bảo ấn bị nổ tung, bốn phương hoảng sợ, cơ thể này mạnh cỡ nào chứ.

Bản mệnh khí vỡ, Phi Long Minh Tướng bị cắn trả, lùi nhanh ra sau.

Còn chưa kịp đứng vững, Diệp Thành đã đến, hắn dứt khoát, không nói gì là đã tấn công.


Sau đó hình ảnh có chút thảm thiết, Diệp Thành đánh không ngừng, Phi Long Minh Tướng cũng lùi không ngưng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK