“Mình bại rồi”, Huyền Nữ lại lần nữa lẩm bẩm, cô bặm môi chảy máu, cô không thể nào chấp nhận sự thật này, truyền nhân của Đan Thần, Đan Chi Huyền Nữ bại rồi.
“Ngươi còn kém xa”, Huyết Đồng nghiêng đầu nở nụ cười tàn bạo.
Nghe vậy, Huyền Nữ bất giác run lên, sự thảm bại này khiến cô không còn lời nào để nói.
Hừ!
Huyết Đồng cười lạnh lùng hướng ánh mắt nhìn Diệp Thành ở phía xa: “Đến Đan Chi Huyền Nữ còn bại, còn không mau công bố kết quả đi? Đan Thành cũng chỉ đến thế mà thôi”.
“Vội gì chứ?”, Đan Thần thản nhiên lên tiếng: “Đấu đan vẫn chưa kết thúc, Trần Dạ tiểu hữu còn đang luyện đan mà”.
“Hắn?”, Huyết Đồng hắng giọng lạnh lùng: “Ông cho rằng dựa vào hắn mà có thể thắng được ta sao? Thật nực cười?”
Có điều tất cả mọi người có mặt đều không buồn quan tâm tới Diệp Thành, trước đó vì đan dược của Huyết Đồng thu hút ánh mắt của tất cả mọi người mà mọi người quên đi trên vân đài vẫn còn có một người chưa thất bại rút lui đó chính là Diệp Thành.
“Cố gắng, cố gắng”, Diệp Thành thầm nhủ trong lòng, mặc dù cơ thể hắn đang run lên dữ dội nhưng hắn vẫn cố gắng kiên trì.
“Tiểu tử này cũng trụ giỏi đấy”, bên dưới, mấy người phía Vi Văn Trác tấm tắc nhìn Diệp Thành trên chiến đài.
“Sức mạnh linh hồn của hắn ở cấp Huyền sao?”, thánh nữ Tinh Nguyệt khẽ cau mày.
“Con tin hắn có thể tạo ra kì tích giống như ở đại hội tam tông”, Thượng Quan Ngọc Nhi hít vào một hơi thật sâu.
“Không biết tự lượng sức mình”, Huyết Đồng cười nhạt nhìn Diệp Thành: “Có nỗ lực thế nào thì cũng chỉ lãng phí thời gian mà thôi”.
“Hạo Thiên Trần Dạ”, Cơ Tuyết Băng nhìn Diệp Thành và lẩm nhẩm, nhìn bóng lưng quật cường đó của Diệp Thành khiến cô không khỏi nghĩ về một người, đó là chàng thanh niên dù có chết cũng không chịu khuất phục trên chiến đài.
“Ngươi còn kém xa”, Huyết Đồng nghiêng đầu nở nụ cười tàn bạo.
Nghe vậy, Huyền Nữ bất giác run lên, sự thảm bại này khiến cô không còn lời nào để nói.
Hừ!
Huyết Đồng cười lạnh lùng hướng ánh mắt nhìn Diệp Thành ở phía xa: “Đến Đan Chi Huyền Nữ còn bại, còn không mau công bố kết quả đi? Đan Thành cũng chỉ đến thế mà thôi”.
“Vội gì chứ?”, Đan Thần thản nhiên lên tiếng: “Đấu đan vẫn chưa kết thúc, Trần Dạ tiểu hữu còn đang luyện đan mà”.
“Hắn?”, Huyết Đồng hắng giọng lạnh lùng: “Ông cho rằng dựa vào hắn mà có thể thắng được ta sao? Thật nực cười?”
Có điều tất cả mọi người có mặt đều không buồn quan tâm tới Diệp Thành, trước đó vì đan dược của Huyết Đồng thu hút ánh mắt của tất cả mọi người mà mọi người quên đi trên vân đài vẫn còn có một người chưa thất bại rút lui đó chính là Diệp Thành.
“Cố gắng, cố gắng”, Diệp Thành thầm nhủ trong lòng, mặc dù cơ thể hắn đang run lên dữ dội nhưng hắn vẫn cố gắng kiên trì.
“Tiểu tử này cũng trụ giỏi đấy”, bên dưới, mấy người phía Vi Văn Trác tấm tắc nhìn Diệp Thành trên chiến đài.
“Sức mạnh linh hồn của hắn ở cấp Huyền sao?”, thánh nữ Tinh Nguyệt khẽ cau mày.
“Con tin hắn có thể tạo ra kì tích giống như ở đại hội tam tông”, Thượng Quan Ngọc Nhi hít vào một hơi thật sâu.
“Không biết tự lượng sức mình”, Huyết Đồng cười nhạt nhìn Diệp Thành: “Có nỗ lực thế nào thì cũng chỉ lãng phí thời gian mà thôi”.
“Hạo Thiên Trần Dạ”, Cơ Tuyết Băng nhìn Diệp Thành và lẩm nhẩm, nhìn bóng lưng quật cường đó của Diệp Thành khiến cô không khỏi nghĩ về một người, đó là chàng thanh niên dù có chết cũng không chịu khuất phục trên chiến đài.