Mục lục
Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hửm? Vừa bước ra ngoài, hắn đã cảm nhận được có gì đó không đúng, cảm giác có một sức mạnh đang trấn áp, sức mạnh này vừa bí ẩn vừa mạnh, không gian trở nên ổn định hơn rất nhiều, vững chắc đến mức khó có thể phá vỡ.

Hắn vô thức ngẩng đầu nhìn hư không, trong nhìn thấy lệnh bắt giữ của Vạn Tộc, nổi lên sấm sét, xuất hiện Cực Đạo Đế Uy, trấn áp trời xanh vạn cổ khiến người ta cảm thấy áp lực cực lớn, cực kỳ mạnh, tám chữ trên đó rất bắt mắt: Thánh Thể chưa chết, Vạn Tộc không ngừng.

Nhìn một lúc, hắn che mắt trái của mình lại, giữa các kẽ ngón tay còn xuất hiện vết máu.

Hắn đau đớn gầm lên một tiếng, thần hải vang lên tiếng ù ù, đầu như sắp nứt toác, bị lệnh bắt giữ của Vạn Tộc phản phệ, nói chính xác hơn là phản phệ của đế uy, nhằm vào Lục Đạo Tiên Nhãn.

Trên đồng tử mắt trái của hắn bỗng có thêm một đạo thần văn cổ, không phải tiên nhãn tự bế mà là tiên nhãn bị phong ấn, đó là một lời nguyền cổ, lời nguyền tạo từ chín món Đế Binh.

“Diệp Thành!”, Viêm Long trong đỉnh bò dậy, vừa rồi gã bế quan bị tiếng gào của Diệp Thành làm cho giật mình tỉnh lại.

“Lệnh truy nã vạn tộc! Cũng đánh giá cao ta đấy chứ”. Diệp Thành ôm đầu rống lên, vẻ mặt cực kỳ đau đớn, thậm chí có hơi hung ác, lời nguyền đột ngột khiến hắn không kịp trở tay.

Dường như hắn nhận ra lệnh truy nã của Vạn Tộc, trong ký ức của Kim Ô và Côn Bằng đều có.

Đó là một lệnh bắt giữ đáng sợ, không chết thì không buông, từ xưa đến nay rất ít khi sử dụng, người có thể khiến Vạn Tộc dùng đến lệnh bắt giữ này đều không đơn giản, như Thôn Thiên Ma Tôn.

Cơn gió nhẹ khẽ lướt qua, Diệp Thành lảo đảo suýt nữa thì ngã nhào, lời nguyền của chín Đế Binh khiến Tiên Nhãn không còn sức chống cự, phong ấn này mạnh đến mức khó có thể tưởng tượng.

Hắn không ngờ lúc này các thành cổ ở Nam Vực đa phần đã bị cường giả của các tộc bao vây, còn một nhóm người khác đang tìm kiếm khắp nơi, bao vây chặt chẽ hắn ở Nam Vực này, thế nên không tiếc sử dụng chín Đế Binh để nguyền rủa Tiên Nhãn, cắt đứt cơ hội cho hắn dùng Thiên Đạo.

Tính sai, hắn cũng tính sai rồi! Hắn không ngờ được sẽ xảy ra biến cố ở tộc Côn Bằng, không ngờ được khiến đám người đó dùng đến lệnh truy nã của Vạn Tộc, càng không ngờ đối phương lại dùng lời nguyền lớn mạnh kia để nhắm vào Tiên Nhãn của hắn.

Không nghĩ nhiều, hắn lập tức chạy trốn vào lòng đất, đào một cái hố, khoanh chân ngồi ở đó.

“Nam Vực rất lớn, chúng không thể phong tỏa bất kỳ lối ra nào nữa, không dùng trận truyền tống thành cổ cũng vẫn có thể ra ngoài”, Viêm Long nằm sấp trên miệng đỉnh, lo lắng nhìn Diệp Thành.

“Ngươi cũng nói rồi đấy thôi, Nam Vực rộng lớn mênh mông, không nhờ vào truyền tống trận thì dù có bay đến chết, ta cũng không thể ra khỏi Nam Vực này”, Diệp Thành lau máu trên khóe miệng.

“Vậy phải làm sao?”, Viêm Long gãi đầu: “Tiên Nhãn của ngươi bị phong ấn rồi, nếu bị bắt chắc chắn sẽ bị đánh hội đồng, đa phần vẫn bị đám Chuẩn Đế đó đánh, sẽ không còn cơ hội sống”.

“Biết trước như vậy, ta không nên đòi tiền chuộc, mà đến thẳng nhà Côn Bằng để bắt thái tử Côn Bằng rồi”, Diệp Thành hung hăng xoa mày: “Một việc ngoài ý muốn thế mà dẫn đến nhiều chuyện thế này”.

“Ta nghĩ cách đáng tin cậy nhất là đến gia tộc Khổng Tước hoặc gia tộc Thánh Viên nhờ họ giúp”, Viêm Long bày tỏ suy nghĩ: “Tìm Chuẩn Đế mở phong ấn Tiên Nhãn cho ngươi chắc cũng không khó”.

“Chúng ta có thể nghĩ đến thì đối phương cũng có thể nghĩ đến điều này”, Diệp Thành lắc đầu: “Không cần đi đâu, chắc chắn bên ngoài nhà Khổng Tước và tộc Thánh Viên đã bị bao vây từ trước rồi, chỉ đợi ta tự sa vào lưới, cho dù tìm được Chuẩn Đế cũng khó giải được phong ấn Tiên Nhãn, lời nguyền của Đế Binh quá mạnh”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK