“Giết!”
Trong lúc hai người nói chuyện thì phía sau vang lên tiếng quát giận giữ của Bái Nguyệt Thánh Vương, âm thanh rung chuyển cửu tiêu.
Cao thủ của Bái Nguyệt Thần Giáo kẻ nào cũng như tên điên, mấy lần muốn nhảy khỏi tàu chiến xông tới nhưng lại sợ bị sức mạnh quái lạ của Huyền Hoang Tinh Hải khống chế, chỉ là cũng vẫn phải chịu sự khống chế từ tàu chiến của mình.
Ù! Ù! Ù!
Hàng trăm tàu chiến chen chau tiến lên nhanh như u mang khiến cho Huyền Hoang Tinh Hải sóng dậy ầm ầm.
Điều đáng nói là dù tàu chiến của chúng nhiều, nhưng đa phần là cấp bậc Chuẩn Thánh binh, kích thước nhỏ hơn tàu của Diệp Thành và Tiểu Linh Oa không chỉ một nửa, chưa kể đến công kích và phòng ngự.
Mà tàu chiến Diệp Thành và Tiểu Linh Oa lấy đi của Bái Nguyệt Tinh là cấp bậc Thánh binh.
Lai lịch của tàu chiến đó không hề nhỏ, có tên là Lôi Đình, là tàu chiến cấp Thánh binh duy nhất của Bái Nguyệt Thần Giáo, nó được thuỷ tổ khai sơn của Bái Nguyệt Thần Giáo tế luyện ra, được đúc từ thần liệu thượng phẩm, thêm cả cấm chế trên đó, tốc độ, phòng ngự và công kích của nó đều vô cùng ác liệt.
Đó cũng là lý do Tiểu Linh Oa và Diệp Thành không lái tàu chạy trốn đi ngay lập tức, tàu của chúng ta là tàu chiến cấp bậc Thánh binh, công kích pháp trận và kết giới phòng ngự đều lợi hại, không phục thì tới đây.
Giữa lúc đó, hàng trăm tàu chiến của Bái Nguyệt Thần Giáo đã chỉ cách tàu chiến Lôi Đình của Diệp Thành chưa đầy năm mươi nghìn trượng, tốc độ vẫn đang tăng lên, pháo đài cũng đã khôi phục uy lực đỉnh cao.
“Đánh đi chứ!”, thấy thế, Tiểu Linh Oa không ngồi yên được nữa, hét lên với Diệp Thành.
“Đánh cái đầu ngươi ấy!”, Diệp Thành mắng ngược lại: “Tầm bắn xa nhất của pháo đài này chỉ có ba mươi nghìn trượng thôi”.
“Ngươi nói linh tinh phải không! Đây là tàu chiến cổ cấp Thánh binh mà pháo đài lại chỉ bắn được ba mươi nghìn trượng?”
“Ai biết, sự thật là như vậy đấy”, Diệp Thành nhún vai bất lực: “Nhưng không cần quan tâm dến những chi tiết này, đến tàu chiến cấp Thánh binh cũng chỉ đánh được ba mươi nghìn trượng, vậy thì tầm bắn của tàu chiến cấp Chuẩn Thánh binh của đám Bái Nguyệt Thần Giáo kia sẽ càng ngắn, theo ta thấy, nhiều nhất là hai mươi nghìn trượng”.
“Cũng đúng!”, Tiểu Linh Oa gãi đầu.
“Tới rồi”, hai mắt Diệp Thành loé lên, đứng hiên ngang như núi, dùng hết sức mình điều khiển trận pháp pháo đài, nhắm chuẩn tàu chiến gần nhất, bắn ra một tia thần mang sấm sét rất lớn.
Pháo đài của tàu chiến cấp Thánh binh có thể so sánh với hư thiên tuyệt sát trận trên đất liền, uy lực cực mạnh, thần mang sấm sét ấy rực rỡ chói mắt, mang theo sức xuyên thấu huỷ diệt.
Ngay lập tức, tàu chiến phía đối diện bị tấn công, thân tàu bị đâm thủng, những người trên tàu hoá thành tro bay, không ít người rơi xuống tinh hải, vùng vẫy trong nước.
“Khốn kiếp!”
Bái Nguyệt Thánh Vương ở tàu chiến chính giữa giận tím mặt, hét lên như con chó điên.
“Tấn công, tấn công cho ta!”
Lệnh vừa phát ra, hàng trăm tàu chiến đồng thời rung lên, hàng trăm công kích trận pháp pháo đài đều nhắm vào tàu chiến Lôi Đình, từng tia thần mang vô song bắn ra.
Nhưng điều khiến người ta tức hộc máu là đòn tấn công của chúng tuy mạnh nhưng cự li bắn lại kém, khi cách tàu chiến Lôi Đình chưa tới mười nghìn trượng thì thần mang pháo đài đã bị huỷ uy lực.
“Lần nữa nào!”
Diệp Thành cũng rất tự giác, phất thêm trăm nghìn nguyên thạch nữa, một lần nữa thức tỉnh công kích trận pháp pháo đài.
“Bùm!”
Bùm một tiếng, tàu chiến đối diện lại bị đánh chìm, những tiếng la hét vang vọng khắp tinh hải.
“Làm tốt lắm!”
Tiểu Linh Oa cười toe toét, háo hức muốn thử, hắn ta cũng muốn chạy đến bắn cho phía đối diện một đòn.
“Tấn công, tấn công cho ta!”
Bái Nguyệt Thánh Vương vẫn thét gào, tự điều khiển tàu xông lên phía trước, hàng trăm tàu chiến phía sau vừa bắn ra thần mang, vừa tức tốc chạy tới, chỉ mong trong thời gian ngắn nhất rút ngắn khoảng cách xuống còn hai mươi nghìn trượng, nếu không pháo đài của chúng sẽ chẳng bao giờ đánh được tới đối phương.
Chỉ là sao Tiểu Linh Oa có thể để bọn chúng đạt được ý nguyện, đối phương tiến lên một trượng, hắn ta lại lùi về một trượng, hai bên luôn giữ khoảng cách hai mươi lăm nghìn trượng.
Phải nói rằng hắn ta phối hợp với Diệp Thành rất ăn ý, hắn ta lái tàu, duy trì kết giới, Diệp Thành điều khiển công kích pháo đài, tàu chiến của đối phương lần lượt được gọi tên.
Ngoài ra họ còn có nguồn vốn nhiều hơn, đó là nguyên thạch.
Lúc trước làm loạn Bái Nguyệt Tinh, nguyên thạch của Bái Nguyệt Thần Giáo đã bị cướp hết, số lượng nhiều vô số kể, họ tiêu xài không tiếc tay, dùng hết đống này đến đống khác cũng không thấy tiếc.
Ầm! Bùm!
Huyền Hoang Tinh Hải lập tức trở nên náo nhiệt, âm thanh ầm ầm không dứt, mặt nước cũng gợn sóng cuồn cuộn.
Động tĩnh lớn như vậy khiến những tu sĩ đang lái tàu trên tinh hải đều kinh ngạc: “Làm gì vậy?”
Những tu sĩ tới xem cũng lái tàu tới, từ xa đã thấy cảnh tượng kinh hãi này, ai nấy đều nhếch miệng tặc lưỡi: “Đường đường là Bái Nguyệt Thần Giáo mà lại bị một chiếc tàu đánh không ngẩng đầu lên được”.
“Ngẩng đầu lên được mới lạ”, có người thở dài: “Nhiều tàu chiến có tác dụng gì! Đối phương là tàu chiến cấp Thánh binh, dù tốc độ, phòng ngự hay công kích đều hoàn toàn đè bẹp được Bái Nguyệt Thần Giáo”.
“Vốn định tới kiếm chút béo bở, bây giờ thế này thôi về nhà ngủ thì hơn”, tàu chiến rải rác xuất hiện ở tinh hải phía xa, đó là hải tặc của Huyền Hoang Tinh Hải trong truyền thuyết, thấy Bái Nguyệt Thần Giáo cũng bị đánh không ngẩng đầu lên được thì quyết định quay về.
“Giết, giết chết chúng”, giữa những tiếng bàn tán, một tiếng sói tru cực vang vọng lại, đó là Tiểu Linh Oa, tiếng hét kinh thiên động địa mang theo sức mạnh tu vi và sức mạnh long hồn bá đạo.
“Chạy? Chạy đi đâu?”, Diệp Thành không ngừng điều khiển pháo đài, bắn phá một tàu chiến của Bái Nguyệt Thần Giáo đang xông tới, bắn ra một tia trận pháp thần mang huỷ diệt.
Lại nhìn con tàu mà hắn vừa bắn, đúng là chạy rất nhanh, đó là do người điều khiển là Bái Nguyệt Thánh Vương.
Tàu chiến của Bái Nguyệt Thánh Vương đúng là có điều khác biệt, kích thước của nó to hơn những tàu chiến khác của Bái Nguyệt Thần Giáo, lại thêm pháp lực của Thánh Vương, không chỉ tốc độ mà khả năng phòng ngự cũng mạnh hơn rất nhiều.
Tuy nhiên dù chạy nhanh, phòng ngự tốt thì cũng không chịu nổi đòn tấn công của Diệp Thành, từng luồng pháo đài thần mang đánh vào khiến nó rung lên kịch liệt, mấy lần suýt thì vỡ tan, người trên tàu chiến có tu vi dưới Chuẩn Thánh đều đã hoá thành huyết vụ.
Bái Nguyệt Thánh Vương hộc máu, không biết là tức hay bị thương.
Đường đường là Thánh Vương, ông ta chưa bao giờ bực bội thế này, đuổi không kịp, đánh không tới, bị tàu chiến của mình không chế, chỉ có thể trơ mắt nhìn tàu chiến nhà mình bị đánh chìm từng cái một.
“Phá cho ta!”
Diệp Thành như tên súc sinh, liên tục lấy ra cả triệu nguyên thạch, liên tiếp bắn ra ba tia thần mang, tàu chiến của Bái Nguyệt Thánh Vương rất kiên cố, cuối cùng cũng bị đâm xuyên từ đầu tàu tới đuôi tàu.
Lại nhìn tới những người trên tàu chiến, dù là lão tổ hay đệ tử, khi tàu chiến vỡ ra rồi rơi xuống tinh hải thì pháp lực đều bị khống chế, vùng vẫy trong nước.
Những tu sĩ tới xem đều mang vẻ mặt đặc sắc, đường đường là Thánh Vương mà lúc này lại như người phàm rơi xuống sông, điều nực cười hơn nữa là ông ta còn không biết bơi, thật sự giống như vịt cạn trên lục địa.
“Lão tổ!”
Tàu chiến của Bái Nguyệt Thần Giáo lần lượt đến cứu viện, nếu Thánh Vương bị nhấn chìm thì đó mới là điều nực cười.
Nhưng không chỉ bọn họ tăng tốc mà tàu chiến Lôi Đình của Tiểu Linh Oa và Diệp Thành cũng đang tăng tốc.
Bây giờ Bái Nguyệt Thánh Vương đã rơi xuống nước, pháp lực bị khống chế thì cũng như người phàm sức tay trói gà không chặt, cơ hội tốt ngàn vàng thế này sao Diệp Thành và Tiểu Linh Oa có thể dễ dàng bỏ qua.
Tu sĩ vây xem đều kinh ngạc, sao họ lại không nhìn ra ý định của phía Diệp Thành, bọn hắn định giết Thánh Vương đây mà!
“Cứu ta!”
Bái Nguyệt Thánh Vương gầm thét, ông ta thật sự không biết bơi, liên tục uống phải nước biển như người sắp chết đuối, vùng vẫy trong tinh hải, uy nghiêm của Thánh Vương đã hoàn toàn mất sạch.
“Mau, mau!”
Hai mắt Bái Nguyệt Thần Giáo Thánh chủ đỏ như máu, ông ta hét lớn, nếu lão tổ bị tiêu diệt thì sẽ là một đòn rất lớn đối với Bái Nguyệt Thần Giáo, điều chờ đón bọn chúng sau đó sẽ là kiếp nạn.
“Mau, mau!”
Diệp Thành cũng hét lên, vừa ngự động pháo đài bắn vào vùng tinh hải đó vừa truyền âm cho Tiểu Linh Oa.
Khí huyết của Tiểu Linh Oa tăng vọt, khi trút nguyên thạch thì cũng trút cả tinh huyết của Bá Vương Long, tàu chiến rung lên, tiên quang bắn ra tứ phía, tốc độ vọt lên như một tia thần mang, nhanh đến cực hạn.