Mục lục
Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phía này, Diệp Thành, Tần Vũ và ba Chuẩn Thánh đã lần lượt cùng lão tổ nhà họ Cơ hiện thân bên trong địa cung.

Địa cung rộng lớn, bên trong địa cung chính là tế đàn khổng lồ rộng cả hàng vạn trượng, trụ đá tiên quang sừng sững khắc đầy phù văn, đó là một tinh không truyền tống vực đài.

Phía Diệp Thành tặc lưỡi, bọn họ không biết nhà họ Cơ còn có tinh không vực đài quý giá thế này.

Đứng vào trong đó đi!

Lão tổ nhà họ Cơ vừa khắc hoạ không gian vừa lên tiếng nói.

Tất cả mọi người không ai dám chậm trễ, bọn họ lần lượt bước vào tinh không vực đài, cảm nhận được sức mạnh bên trong này, đó là luồng sức mạnh thần bí huyền diệu mà dồi dào, đứng bên trên đó như đứng trên tinh không vời vợi.

Mở!

Lão tổ nhà họ Cơ dùng một tay kết ấn đẩy tinh nguyên vào và cũng bước vào trong tinh không vực đài.

Tinh không vực đài rung lên, tiếp đó là nhanh chóng vận chuyển, tất cả mọi người thoáng chốc biến mất.

Sau một khắc, bọn họ hiện thân ở tinh không.

Không ai ngờ rằng chỉ trong một khắc mà bọn họ đã di chuyển được hơn bốn triệu dặm.

Đi!

Lão tổ nhà họ Cơ là người đầu tiên bước đi, phía Diệp Thành đi theo, tất cả đều như những đạo tiên quang vẽ ra từng màu sắc tuyệt đẹp trong tinh không vời vợi, tốc độ nhanh vô cùng.

Nơi này cách Võ Huyền Tinh ít nhất cũng phải năm trăm nghìn dặm.

Có điều, tốc độ của tất cả mọi người quá nhanh, thời gian di chuyển không mất một khắc.

Ở phía xa, một vì sao khổng lồ đã xuất hiện trong tầm mắt, kích thước cũng gần như Huyên Tinh Nguyệt lấp lánh thần huy, trông vô cùng choán mắt giữa tinh không.

Mọi người không nghĩ gì nhiều, lần lượt khoác lên tấm áo bào màu đen, ẩn đi khí tức và lặng lẽ bay vào Võ Huyền Tinh.

Có người chuyển kiếp!

Vừa vào Võ Huyền Tinh Diệp Thành liền lẩm bẩm.

Có điều lúc này không phải thời cơ, hắn đương nhiên sẽ không đi tìm người chuyển kiếp vì việc bắt người này không thể thiếu hắn.

Khi mọi người tới thì lão tổ nhà họ Sở đã ở đó chờ đợi, vả lại vẻ mặt còn vô cùng lạnh lùng, đó là cháu gái của ông ta, hiện giờ cô bị bắt đi, ông ta sao có thể không phẫn nộ được, đây là nhà hành động chèn ép nhà họ Sở.

Thấy Tần Vũ tới, lão tổ nhà họ Sở giật mình: “Nửa canh giờ trước còn đang ở Huyên Nguyệt Tinh, sao lại nhanh đến vậy?”

“Việc này để sau hãy nói”, lão tổ nhà họ Cơ mỉm cười: “Kẻ đó từng báo tin cần tiền chuộc”.

“Còn chưa truyền tới”.

“Nếu tên đó đến, hai vị tiền bối đừng ra hỏi Võ Huyền Tinh”, Diệp Thành nhìn sang lão tổ nhà họ Cơ và lão tổ nhà họ Sở.

“Tiểu hữu nghi ngờ tên đó giương đông kích tây để đánh vào Võ Huyền Tinh sao?”, lão tổ nhà họ Cơ nhìn Diệp Thành thăm dò.

“Có lẽ là vậy”, Diệp Thành trầm giọng: “Việc này tên kia nắm quyền chủ động tuyệt đối, hai vị tiền bối đi bắt cướp còn tên cướp đó lại đánh vào Võ Huyền Tinh, hai vị không đi bắt cướp thì hắn đi bắt tiền bối của nhà họ Sở đòi tiền chuộc, trong vụ này thì người nhà họ Sở rơi vào thế bị động”.

“Vậy thì một mình ta đi bắt cướp, một người trấn thủ Võ Huyền Tinh”.

“Cho dù thế nào thì chúng ta đều đang ở thế yếu, tên kia sẽ kéo dài thời gian, chúng ta không còn cách nào khác”, Diệp Thành mỉm cười: “Nguyên nhân căn bản nhất vẫn nằm ở sự an toàn của thần nữ nhà họ Sở”.

“Đây...”

“Ta đi chuộc người”, Diệp Thành cười nói.

“Ngươi đi chuộc người?”, lão tổ nhà họ Sở điềm tĩnh nhìn sang Diệp Thành.

“Tin vãn bối”.

“Tin hắn?”, lão tổ nhà họ Cơ truyền âm cho lão tổ nhà họ Sở, “khả năng chiến đấu của tiểu hữu này không hề kém ta, thần thông của hắn không phải chúng ta có thể tưởng tượng được, hắn có thể hoàn thành được việc này”.

“Một cảnh giới Hoàng mà không kém cạnh ông?”, lão tổ nhà họ Sở tỏ ra khó tin, bất giác nhìn sang Diệp Thành, nhìn mãi nhìn mãi, đôi mắt ông ta chợt nheo lại như cảm nhận được sự bá đạo trong huyết mạch của Diệp Thành, huyết mạch đó còn bá đạo hơn tất cả mọi người có mặt ở đây, thậm chí là cả nhà họ Sở”.

“Nhà họ Sở đem chín mươi triệu nguyên thạch đến Tử Tịch Tinh cách đây ba trăm nghìn dặm đi chuộc thần nữ của các người”, khi mọi người đang bàn tán thì một giọng nói vang vọng khắp hư thiên, đó là thuật truyền âm bách lí, mặc dù là hai Thánh Nhân nhưng bọn họ cũng không nắm bắt được nơi nào phát ra âm thanh.

“Chín mươi triệu nguyên thạch, quá thời hạn không đợi”, bên ngoài hư thiên vang lên tiếng cười u ám: “Đừng thách thức sự nhẫn nại của ta, nếu dám dở trò thì hậu quả các người tự biết”.

“Đợi đấy”, lão tổ nhà họ Sở hắng giọng lạnh lùng, nói rồi ông ta phất tay lấy ra một cái túi đựng đồ đưa cho Diệp Thành, Diệp Thành đã muốn đi chuộc người thì không thể để hắn bỏ tiền riêng.

“Sau khi vãn bối đi, hai vị tiền bối âm thầm đi theo”, Diệp Thành nhận lấy túi đựng đồ, “đợi vãn bối cứu được thần nữ rồi thì sẽ hợp sức với hai vị tiêu diệt tên kia ở tử Tịch Tinh”.

“Được”.

“Cứ vậy đi”, Diệp Thành mỉm cười, quay người bay vào hư thiên giống như một đạo tiên quang bay về phía Võ Huyền Tinh, bước vào tinh không, cứ thế bay về phía Tử Tịch Tinh cách đó ba trăm nghìn dặm.

“Phái một cảnh giới Hoàng đi chuộc người, muốn chết”, bên trong một cổ thành của Võ Huyền Tinh, một người mặc áo bào đen bật cười lạnh lùng, sau đó bay ra như một đạo thần mang.

Cảm thấy đằng sau có người đi theo, khoé miệng Diệp Thành nhếch lên mỉm cười.

Ngay sau đó, tốc độ của hắn tăng nhanh bỏ xa tên kia, sứ mệnh của hắn chính là đi chuộc người, không thể chậm trễ, chỉ có thần nữ nhà họ Sở được an toàn thì mọi việc tiếp theo mới suôn sẻ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK