Mục lục
Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Để ta!

Diệp Thành lao tới chỉ vào lỗ máu trên người Triệu Thanh rồi lật tay tung chưởng khiến Triệu Thanh lật nhào, tiếp đó là một đao mang cái thế giáng từ trên trời xuống.

Phụt!

Sau làn mưa máu, một cánh tay của Triệu Thanh lập tức bị trảm xuống.

A…!

Triệu Thanh rít lên, thực lực của ông ta dù có mạnh đến mấy cũng không thể ngăn lại được đòn tấn công liên tiếp của Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng.

Diệp Thành nhân cơ hội chém một đao về phía Triệu Thanh nhưng sau khi bước ra, hắn lập tức phải khựng lại và nhìn xuống bên dưới, nói chuẩn xác hơn là nhìn về phía phủ điện chủ đã tan vỡ, vì hắn cảm thấy một luồng sức mạnh khiến hắn phải kiêng dè.

Hắn biết quân cứu viện của Thanh Vân Tông đã tới.

Đương nhiên hành động này chỉ là giả, mọi thứ đều vì che mắt kẻ khác, vì ngay từ đầu hắn đã biết quân cứu viện của Thanh Vân Tông sẽ tới.

Hắn nhìn ra Cơ Tuyết Băng ở phía đối diện cũng cảm nhận được, cô ta cau mày nhìn vào hư không, trong đôi mắt còn hiện lên thần quang như thể có thể trông thấy đống hoang tàn đổ nát thông qua khoảng cách muôn trùng, có thể trông thấy Truyền Tống Trận trong hư không khổng lồ đang nhanh chóng di chuyển.

Đột nhiên, mặt cô ta khó coi thấy rõ.

Mãi tới lúc này cô ta mới ý thức được mình đã bị lừa, Truyền Tống Trận trong hư không không hề bị huỷ hoại, không những không hề bị huỷ hoại mà quân cứu viện của Thanh Vân Tông cũng đã tới.

Hiện giờ kẻ mặt mày đặc sắc nhất vẫn là Triệu Thanh vì mọi thứ đều đúng như ông ta dự đoán.

Mặt ông ta từ tôi độc trở nên hào hứng, quân chi viện của Thanh Vân Tông tới có nghĩa rằng trận đại chiến ai thắng ai thua cũng chưa biết trước được.

Khốn khiếp!

Diệp Thành lên tiếng mắng chửi, hắn giả vờ phẫn nộ rít lên: “Tên trước đó của Chính Dương Tông đâu? Không phải Truyền Tống Trận bị huỷ rồi sao?”

Được đấy, mẹ kiếp, bảo hai bên đang đại chiến ngừng lại.

Lúc này, tất cả người của Hằng Nhạc Tông đều lần lượt nhìn người của Chính Dương Tông bằng ánh mắt phẫn nộ, hiện giờ đến kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra ý tứ trong lời nói của Diệp Thành, tất cả mọi người của hắn đều bị lão già áo tím của Chính Dương Tông lừa.

Đương nhiên, lúc này lão già áo tím kia đã mất tích vì lão ta đã bị đạo thân của Diệp Thành thiêu đốt thành hư vô, còn đạo thân Diệp Thành lừa tất cả mọi người đã biến mất từ lâu rồi.

Chỉ phút trước phút sau, Cơ Tuyết Băng đã sát phạt tới Truyền Tống Trận trong hư không, cô ta hi vọng trước khi quân cứu trợ của Thanh Vân Tông tới thì có thể huỷ được Truyền Tống Trận kia.

Phía này Diệp Thành cũng sát phạt theo, hắn đã diễn kịch thì phải diễn cho tròn vai rồi.

Đứng lại!

Biết Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng định huỷ đi Truyền Tống Trận trong hư không, Triệu Thanh hắng giọng, biển máu sục sôi ngút trời, không gian bị phá vỡ từng tấc từng tấc một, bầu hư không cũng theo đó mà sụp đổ.

“Chặn ông ta lại, ta đi huỷ Truyền Tống Trận”, Diệp Thành gằn lên.

Nghe vậy, Cơ Tuyết Băng đang xông lên chợt dừng lại, cô ta quay phắt người ngự động huyền linh chi hải nghịch thiên chặn lại biển máu của Triệu Thanh.

Phía này, Diệp Thành đã sát phạt tới trước Truyền Tống Trận, Quỷ Phách Ngân Đao cũng giơ qua đầu.

Sao lại không tới.

Trong lúc nước sôi lửa bỏng Diệp Thành lẩm bẩm vung Hồn Phách Ngân Đao qua đầu, dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người hắn gại gại mũi rồi mới chém đao xuống.

Bang!

Cảnh tượng Truyền Tống Trận bị phá tan trong tưởng tượng không hề xuất hiện, tiếng vang chói tai của kim loại va chạm vào nhau, một đao của Diệp Thành như chém vào sắt đá, hắn lập tức bị đánh bật bay đi.

Đợi khi tất cả mọi người nhìn qua thì một bóng người mặc đồ xanh đã bước ra khỏi Truyền Tống Trận, nhìn một đao trước đó của Diệp Thành, người này cũng tung chưởng.

Sư tôn!

Lão tổ!

Đột nhiên, người của Thanh Vân Tông rít lên, âm thanh kích động vì lão già mặc đồ xanh kia chính là lão tổ của Thanh Vân Tông, người Nam Sở gọi ông ta là Thanh Vân Lão Tổ.

Phía này, Diệp Thành bị chém tới mức đứng hình, hắn thẫn thờ nhìn Thanh Vân Lão Tổ, nghe tiếng gầm gừ vang vọng khắp núi rừng, khoé miệng của hắn giật giật: “Một…một người thật mạnh”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK