Mục lục
Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đúng là đã đánh giá cô thấp rồi”, Diệp Thành xuýt xoa, đến cả tu sĩ cảnh giới Hoàng Đỉnh Phong còn không nhìn ra chân dung của hắn thế mà Hồ Tiên Nhi lại nhìn ra, điều này khiến Diệp Thành có cái nhìn khác về cô ta, chỉ là hắn đâu biết nhận ra một người chưa chắc đã cần đến bí pháp và pháp bảo.

“Ngươi vẫn còn sống, thật tốt”, Hồ Tiên Nhi lại lần nữa mỉm cười, khoé miệng trào máu.

“Cô bị thương sao?, Diệp Thành nhướng mày.

“Chỉ là vết thương nhỏ thôi”, Hồ Tiên Nhi lau đi vệt máu nơi khoé miệng.

“Đi thôi, đi theo ta”, Diệp Thành lấy ra một viên đan dược đẩy vào cơ thể Hồ Tiên Nhi, chí ít thì Hồ Tiên Nhi cũng là tu sĩ cảnh giới Hoàng, đưa cô ta về bồi dưỡng thì tương lai có thể hỗ trợ cho Tạ Vân nhiều.

“Đây…”, nghe lời mời bất ngờ đó, Hồ Tiên Nhi không kịp phản ứng lại.

“Không muốn sao?”

“Muốn chứ, muốn chứ”, Hồ Tiên Nhi vội đi theo Diệp Thành, trong lòng hân hoan thấy rõ.

Cả hai người quay về tầng thứ ba.

Diệp Thành còn đỡ, chỉ có Hồ Tiên Nhi khác thường vì mọi thứ ở tầng thứ ba đều mới lạ với cô ta, mặc dù ở nơi này nhỏ hơn tầng thứ nhất và tầng thứ hai nhưng linh lực lại vô cùng dồi dào.

Cũng giống tối qua, Diệp Thành ở phía cách xa Đan Phủ mà tế ra Truyền Tống Trận, tiếp đó quay về đan phủ.

“Ngươi chính là chủ nhân của Đan Phủ?”, Hồ Tiên Nhi ngỡ ngàng nhìn Diệp Thành.

“Sao, không giống à?”, Diệp Thành mỉm cười.

“Đúng là khiến ta phải bất ngờ”, Hồ Tiên Nhi tấm tắc, Đan Phủ mấy ngày nay tiếng tăm lẫy lừng chính là do Diệp Thành gây dựng, vả lại còn là linh sơn phủ đệ khiến Hồ Tiên Nhi càng hiếu kì về thân phận của Diệp Thành hơn, người bình thường lấy đâu ra tiềm lực lớn như vậy.

“Ở đây đừng dụ dỗ người khác đấy”, Diệp Thành ho hắng.

“Ta…ta đã hoàn lương lâu rồi”, Hồ Tiên Nhi vội nói.

“Vậy đêm nay ngủ với ta nhé?”

“Được thôi”, đôi mắt Hồ Tiên Nhi nheo lại thành hình vòng cung, cô ta trả lời vô cùng dứt khoát.

“Ta nghĩ ta ngủ một mình vẫn ổn hơn”, Diệp Thành nói rồi bước đi, sau đó còn không quên truyền âm lại, “tìm một nơi tu luyện trước đi, đợi ta rảnh thì sẽ tẩy luyện huyết mạch cho cô”.

“Ồ?”, Hồ Tiên Nhi đồng ý rồi cũng rời đi.

Phía này Diệp Thành đã tới lưng chừng núi của linh sơn Đan Phủ, đó là tiểu viên của Lý Tiêu và Bạch Tố Tố.

Khi Diệp Thành tới thì Lý Tiêu và Bạch Tố Tố đang ru Tiểu Sĩ Lâm, cảnh tượng này vẫn thật ấm áp như trước đó, tiểu tử kia ngủ say, chốc chốc lại nói mớ.

“Thánh Chủ”, thấy Diệp Thành đi vào, Lý Tiêu vội hành lễ.

“Người một nhà cả, không cần đa lễ”, Diệp Thành mỉm cười, đưa hai túi đựng đồ cho Lý Tiêu và Bạch Tố Tố, “số đan dược và linh dược này hai người dùng trước đi, nếu không đủ thì tìm ta lấy thêm.

“Nhiều…nhiều vậy sao?”, Bạch Tố Tố kinh ngạc, đan dược bên trong không hề có loại ba vân, đều là năm và sáu vân, cô ta tu đạo cả nghìn năm nay cũng chưa bao giờ thấy nhiều đan dược như vậy.

“Thánh Chủ đưa thì chúng ta xin nhận”, Lý Tiêu mỉm cười.

“Đa tạ đạo hữu”, Bạch Tố Tố vô cùng cảm kích.

“Ngồi xuống đi, ta tẩy luyện huyết mạch cho hai người”, Diệp Thành vươn vai thoải mái.

Thấy vậy, Lý Tiêu và Bạch Tố Tố không dám chậm trễ, đặc biệt là Lý Tiêu, hắn đã hạ quyết tâm dốc sức tu luyện, chỉ khi tu vi mạnh thì mới có thực lực bảo vệ vợ con, hắn không muốn cảnh tượng thê thảm ở Kim Sơn Tự lại diễn ra lần nữa.

Diệp Thành tế gọi ra thánh thể căn nguyên, từng luồng đan xen với nhau thâm nhập vào trong cơ thể của Lý Tiêu và Bạch Tố Tố.

Tiếp đó chính là tiên hoả và đan tổ long hồn, tiên hoả bay vào trong đan điền của Lý Tiêu, Đan Tổ Long Hồn bay vào trong trán hắn, nhờ có tiên hoả và đan tổ long hồn mà Lý Tiêu vừa mở ra được đan hải lại mở ra được thần hải.

Trong tiểu viên, thần huy chói lọi, cơ thể Lý Tiêu và Bạch Tố Tố có tiên quang bao quanh.

Hự! Hự!

Không biết mất bao lâu mới có âm thanh này vang lên, đan hải và thần hải của Lý Tiêu lần lượt được mở ra, thánh huyết của Diệp Thành xối vào ổn định căn cơ của hắn, tiếp đó là quá trình tôi luyện như trải qua cả trăm năm.

Hự, hự, hự!

Sau đó, âm thanh này liên tiếp vang lên, tu vi của Lý Tiêu từ tầng ngưng khí thứ nhất đột phá lên cảnh giới Linh Hư mới dừng lại.

Cho tới lúc này, Diệp Thành mới dừng tôi luyện, tu vi tiến giới quá nhanh không phải là chuyện gì tốt đẹp, tiếp đó cần Lý Tiêu tự ổn định tu vi, sau này vẫn cần hắn cọ sát hơn.

Ấy?

Vừa thu lại thánh huyết, Diệp Thành đã quay đầu sang nhìn Bạch Tố Tố, bên trong cơ thể cô ta có quang hoa rực rỡ chói loá, khí tức cũng nhanh chóng lên cao, ranh giới lung lay, đây chính là dấu hiệu tu vi từ cảnh giới Chuẩn Hoàng lên đến cảnh giới Hoàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK