Mục lục
Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cơ Tuyết Băng không nói lời nào, sắc mặt lạnh lùng, một tay kết ấn tế gọi ra một đám vân hải trấn áp về phía Diệp Thành sau đó lại như một đạo thần mang liên tiếp vung tay, từng đòn thần thông cái thế nối nhau.

Diệp Thành bấm bụng sát phạt lên trước, trận đại chiến lại sục sôi.

Rầm! Rầm!

Thế rồi tiếng nổ ầm vang như tiếng sấm rền vang vọng khắp thương không, cảnh tượng đại chiến của cả hai người lại lần nữa nổ ra.

Không thể phủ nhận sau khi Cơ Tuyết Băng tăng vọt khả năng chiến đấu thì cô như một vị nữ vương cái thế, đánh tới mức Diệp Thành không ngóc đầu lên được, quan trọng nhất đó là trong những thần thông của cô lại có thêm một luồng sức mạnh mới khiến Diệp Thành có cảm giác bị đè nén.

“Sức mạnh thần tộc”, Diệp Thành tìm ra được lý do, hắn biết Cơ Tuyết Băng đang dùng sức mạnh gì, có thể khiến huyết mạch của Hoang Cổ Thánh Thể cảm thấy bị trấn áp thì hắn biết chỉ có thể là sức mạnh của thần tộc.

“Không dừng hết sức thì không đánh lại nổi mất”, Diệp Thành vừa né tránh vừa mắng chửi.

Nghĩ vậy, hắn tung một chưởng sau đó quay người toan bỏ chạy, tốc độ rất nhanh, bản lĩnh của hắn cũng chỉ còn chiêu này là mạnh nhất mà thôi.

Vậy thì ngụ ý của hắn rất rõ ràng chính là dẫn dụ Cơ Tuyết Băng tới một nơi không có người, nếu thi triển những chiêu bài tủ ở đây thì thân phận thực sự của hắn sẽ bị bại lội, điều này hắn thực sự không mong muốn thấy.

Thấy Diệp Thành bỏ chạy, Cơ Tuyết Băng tức tối vô cùng.

Lúc này, đặc biệt là nghĩ tới những lần tạo nghiệp của Diệp Thành với mình mấy ngày nay và câu nói vừa rồi của hắn, Cơ Tuyết Băng càng có thêm động lực lao nhanh như đạo thần quang sát phạt đuổi theo Diệp Thành, cô không những phải bóp chết tên tiện nhân mặt dày này mà còn phải trừ khử đi cái miệng thối tha suốt ngày khiến cô phải tức tối.

Lần này, sau khi khả năng chiến đấu tăng vọt thì tốc độ của Cơ Tuyết Băng cũng tăng theo.

Thấy tốc độ của Cơ Tuyết Băng tăng lên, Diệp Thành lại càng chạy nhanh hơn, thân pháp Thái Hư Thần Hành Thuật cũng phát huy hết tác dụng.

Thấy cả hai bắt đầu rượt đuổi nhau, những người xem trận chiến lại bắt đầu xôn xao.

Tần Vũ lại bị truy sát rồi?

Không lâu sau đó, tin tức này lại được truyền đi.

Lúc này, những người nghe tin tức này mặt mày đều tỏ ra hết sức bất ngờ, từ khi nghe thấy thông tin Hoang Cổ Thánh Thể và Huyền Linh Chi Thể đại chiến, chiến cục liên tục thay đổi, đầu tiên là Cơ Tuyết Băng truy sát Hoang Cổ Thánh Thể, sau đó Hoang Cổ Thánh Thể truy sát Cơ Tuyết Băng, bây giờ hai người lại đổi vai cho nhau.

Thế rồi những kẻ của Chính Dương Tông, Thanh Vân Tông chạy về phía này lại phải đổi phương hướng, di chuyển về phía Cơ Tuyết Băng đại chiến với Diệp Thành.

Rầm!

Một âm thanh chấn động vang lên, một ngọn núi sụp đổ, Diệp Thành cũng theo đó mà bay đi.

Thế nhưng giây phút sau đó, tên này lại lồm cồm bò dậy chạy vội ra ngoài, mặt mày đen thui.

Cơn phẫn nộ của hắn nhằm vào những kẻ chạy tới xem kịch, hắn muốn dụ Cơ Tuyết Băng tới chỗ không người để thi triển đại chiêu nhưng nào ngờ những kẻ này lại như đám côn trùng, hắn và Cơ Tuyết Băng đánh tới đâu bọn họ đuổi theo tới đó, nếu như không phải vì bọn họ chỉ là những kẻ đứng ngoài xem trận chiến thì hắn đã lập tức dùng hết sức sát phạt Cơ Tuyết Băng dứt khoát rồi.

“Ăn no rửng mỡ à?”, Diệp Thành mắng chửi, nếu như Cơ Tuyết Băng cho hắn thời gian thì hắn không ngại dẹp sạch sàn đấu.

“Huyền Linh Thần Độ”, vào lúc Diệp Thành đang mất tập trung, Cơ Tuyết Băng sử dụng bí pháp mạnh mẽ, sát phạt về phía cách Diệp Thành hai mươi trượng sau đó tung chưởng.

“Cô lại bắt đầu rồi đấy”, Diệp Thành phản ứng không kịp, hắn vội quay người tung ra một chưởng.

Rầm!

Hai chưởng giao nhau, Diệp Thành bị đánh lùi về sau.

Cơ Tuyết Băng sát phạt lên, không hề cho Diệp Thành cơ hội bỏ trốn, mật pháp Huyền Linh cứ thế liên tiếp đánh ra mang theo thần thông cái thế khiến Diệp Thành không phân biệt nổi đông tây nam bắc.

“Lão tử không phải không đánh nổi cô mà là lão tử đây chưa dùng hết sức thôi”, Diệp Thành tức tối bò ra khỏi đống đá đổ nát, thân hình thảm hại.

“Chạy, sao không chạy nữa?”, Cơ Tuyết Băng cầm theo Huyền Linh Thần Kiếm từ từ đi tới, khuôn mặt đỏ bừng vẫn mang theo nét lạnh lùng.

“Ta nghỉ lát nữa đã”, Diệp Thành nghiến răng ôm lấy cánh tay, không lâu trước đó bên cánh tay này của hắn suýt chút nữa bị một kiếm của Cơ Tuyết Băng trảm đứt.

Cơ Tuyết Băng ngó lơ, cô ta không thừa lời với Diệp Thành, cứ thế cầm Huyền Linh Thần Kiếm sát phạt tới.

“Lại nữa rồi”, Diệp Thành thầm mắng chửi, hắn lập tức rút thanh Bá Long Đao đang cắm nghiêng trên mặt đất.

Thế rồi đúng lúc hắn chuẩn bị đại chiến một hiệp mới với Cơ Tuyết Băng thì phần trán của hắn cau lại vì hắn cảm nhận được một luồng sức mạnh vô cùng quen thuộc đang nhanh chóng ngưng tụ.

“Dừng”, Diệp Thành lập tức ho lên sau đó ngẩng đầu, một đôi mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm vào hư không cao vời vợi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK