Mục lục
Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cửu Đầu Điểu lảo đảo lùi về sau, vẻ mặt thay đổi, sức mạnh Hoang Cổ Thánh Thể khiến hắn ta kinh hãi.

Người bên dưới cũng chấn động, lần đầu nhìn thấy Thánh Thể ra tay, thế mà lại hung hãn như thế, trên người Cửu Đầu Điểu có huyết mạch bá đạo, sức chiến đấu không yếu mà lại thua trong một chiêu.

Diệp Thành lại tung ra thêm một quyền, so với trước càng thêm hung ác, kim quyền vô địch, đánh bay nửa cơ thể của Cửu Đầu Điểu, máu tươi bắn lên trời, giọt máu nào cũng cực kỳ chói mắt.

“Thái tử Kim Ô, cứu ta!”, Cửu Đầu Điểu khàn giọng gào lên một tiếng, kéo lê cơ thể đầy máu chạy trốn về phía hư không, vừa chạy trốn vừa kêu cứu, hắn ta sợ rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể bị chém.

Thái tử Kim Ô khẽ cười nhưng không động đậy, nhưng bóng người bên cạnh hắn ta lại bay vào không trung.

Đó là một thanh niên đồ tím, bản thể là Thái Cổ Phượng Điêu, là huyết mạch được kết hợp giữa Phượng Hoàng và Xích Diệm Huyết Điêu, dung hòa tinh hoa huyết mạch của hai tộc, mặc dù cấp bậc là Chuẩn thánh nhưng lại vô cùng mạnh.

Nhìn thấy Thái Cổ Phượng Điêu đánh đến, Tiểu Viên Hoàng động đậy, vung gậy sắt Kim Ô lên đánh vào hư không, hỏa nhãn kim tinh phun ra lửa, khí thế bá đạo, chặn kẻ địch lại cho Diệp Thành.

Sau Tiểu Viên Hoàng, bên thái tử Kim Ô có bốn bóng người lần lượt bay vào bầu trời, đó là một đại bàng cánh vàng, một con nhạn đỏ thượng cổ, một rầy nâu mắt bạc và một chim đỏ viễn cổ, huyết mạch cổ xưa và lớn mạnh cùng hợp lực bao vây tấn công Diệp Thành, muốn tiêu diệt hắn.

Các huynh đệ của Diệp Thành là Võ Hùng Đại Địa, Tiên Vương Hạc, Xuyên Sơn Giáp và Bắc Minh Ngư đều liều mạng lao thẳng vào hư không, chặn bốn bóng người của chủng tộc cổ xưa.

Đại chiến xảy ra, trận thế sáu chọi sáu, đánh đến mức trời đất rạn nứt, không gian sụp đổ.

Nhưng vẫn Cửu Đầu Điểu vẫn chưa hết nguy hiểm, hắn ta kéo theo cơ thể đẫm máu liều mạng chạy trốn, Diệp Thành như hình đuổi theo bóng, một khi đuổi kịp thì sẽ dùng đến sát chiêu tấn công, đánh đến mức Cửu Đầu Điều suýt nữa bỏ mình.

“Bát Kỳ Đại Xà, đã đến lúc ngươi thể hiện thực lực của mình rồi”, thái tử Kim Ô thong thả uống trà, liếc mắt nhìn một thanh niên áo bào đỏ, đôi mắt người nọ âm trầm, hung bạo và khát máu, làm cho người ta sợ hãi không dám nhìn thẳng vào y.

“Được”, Bát Kỳ Đại Xà khẽ cười, chậm rãi đứng dậy, một bước bay vào không trung, uy lực của Thánh Nhân trấn áp chín tầng mây, khí huyết cuồn cuộn nghiền ép khiến trời cao từng tấc đều vỡ nát.

“Rắn con, ngươi thật là uy phong đó!”, Quỳ Ngưu bỗng động đậy, bay vào hư không, giọng nói vang vọng xen lẫn sức mạnh sấm sét, hai cánh tay để trần, ngoài cơ thể bị tia chớp đánh, đôi mắt màu đen lóe lên tia hung tàn, khí thế của Thánh Nhân còn mạnh hơn thanh niên huyết bào.

“Quỳ Ngưu, không liên quan đến ngươi, cút!”, Bát Kỳ Đại Xà hừ một tiếng, giữa hai lông mày vẽ ra thần văn, một hình ảnh kỳ lạ cực lớn hiện ra sau lưng y, đó là một con rắn tám đầu, kích thước rất lớn, mỗi một đôi mắt đều toát ra sự nguy hiểm và khát máu, nếu nhìn thêm một cái, có lẽ thần trí sẽ không rõ ràng.

“Ngươi còn dám mắng ta, ta đây cảm thấy khó chịu”, Quỳ Ngưu hét lớn một tiếng, vung rìu chiến lên, cái rìu cuốn theo sấm sét bá đạo, chấn động trời đất, Bát Kỳ Đại Xà kêu rên một tiếng rồi lui về phía sau.

“Lần này, là bảy chọi bảy!”, người bên dưới đều ngẩng đầu nhìn lên, cứ cảm thấy có gì đó không đúng, đang là đại hội Vạn Tộc yên ổn tự dưng nói đánh là đánh, hơn nữa còn là đánh hội đồng như vậy, ai trong số họ cũng đều rất hung hãn và mạnh, chọn bừa ra một người cũng có thể là cái tên xếp hạng khá cao.

“Hình như không phải bảy đánh bảy”, có người hô lên ra hiệu cho mọi người nhìn sang một bên khác.

Lại có người xông lên, tất cả đều là chủng tộc có quan hệ tốt với tộc Kim Ô, tổng cộng có hơn chín người, đều là Chuẩn Thánh, đều có huyết mạch cổ xưa, đều có tiếng tăm lừng lẫy ở Nam Vực.

Khi chín người cùng xông lên, họ đều đánh thẳng đến chỗ Diệp Thành, cộng thêm Cửu Đầu Điều nửa sống nửa chết đang bị đuổi giết kia, mười vị Chuẩn Thánh cực mạnh bao vây lấy Diệp Thành, không có ý định để hắn sống sót.

Thái tử Kim Ô cầm ly rượu, cực kỳ hứng thú quan sát trận đại chiến trên hư không, trong lúc đó hắn ta cũng không quên nhìn sang Thiên Thương Nguyệt, khóe miệng hơi nhếch lên, ánh mắt âm trầm và hung ác.

Nhìn sang Thiên Thương Nguyệt, vẻ mặt lạnh lùng, cô ta cũng không tham gia vào trận chiến mà nối lại đạo căn giúp Man Sơn, chuyện này không nên chậm trễ, nếu có một chút sai sót, tu vi của Man Sơn sẽ mất hết, nguy hiểm đến tính mạng.

Còn trận chiến trên không kia, cô ta tin tưởng tuyệt đối vào Diệp Thành, trước kia hắn có thể một mình đánh với hai mươi bảy Chuẩn Thánh, hôm nay cũng có thể một mình đánh với mười Chuẩn Thánh, cho dù là thực lực của mười Chuẩn Thánh đó rất mạnh.

Hoang Cổ Thánh Thể luôn bất khả chiến bại ở cùng cấp độ, chỉ cần những người cùng cấp độ với thái tử Kim Ô và thái tử Côn Bằng không tham gia vào cuộc chiến, Diệp Thành sẽ không gặp nguy hiểm về tính mạng, sức chiến đấu của hắn không bị lấn át.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK