“Còn ngươi thì sao, chọc phải ai?”. Diệp Thành cười nói
“Không trêu chọc ai cả, chân trước vừa mới đến thì sau lưng đã bị ném vào trong nơi này”. Triệu Vân chắp tay: “Là lão đại của Minh Giới tự mình ra tay, không biết ở chỗ các ngươi thế mà lại còn có người ngu ngốc đến như vậy”.
“Cái gì mà kêu là các ngươi?”, Diệp Thành nhướng mày: “Ngươi là ai?”
“Ta không ở cùng một vũ trụ với các người”. Triệu Vân nhún vai: “Ít nhất thì hiện tại ta cho rằng là như thế”.
“Không ở cùng một vũ trụ?”, Diệp Thành nghe mà không hiểu được là thế nào.
“Nói tới chuyện này, để ta nói cho ngươi một chút”. Triệu Vân lấy ra một quả cầu và một khối gạch, đặt ở trước mặt của Diệp Thành.
Diệp Thành không hiểu tại sao, hoài nghi mà nhìn về phía Triệu Vân.
“Ví dụ thế này đi, vũ trụ của các người chính là cái quả cầu này, còn vũ trụ của bọn ta chính là cái khối gạch này”. Triệu Vân nói, sau đó nâng quả cầu lên. “Quả cầu này ở trên, còn viên gạch ở bên dưới, vũ trụ của các người và vũ trụ của bọn ta không hề ở cùng một chỗ”.
“Giống như một cái vực và một cái vực khác, bọn chúng không cùng nằm trên một vị trí đúng không!”
“Chính xác”. Triệu Vân cười nói: “Chuyện này giải thích rất dễ dàng”.
“Ta cảm thấy rất kỳ quái, ngươi thế mà có thể chết, sau đó lại xuyên qua vũ trụ này, thật quá lợi hại!”, Lần này đổi thành Diệp Thành nhếch miệng.
“Cái này không trách ta được, có trách thì trách vũ trụ của nhà mấy người”. Triệu Vân buông tay: “Vũ trụ các ngươi bị mất cân bằng, dẫn đến vũ trụ của các người bành trướng ra, va chạm với vũ trụ của bọn ta, ta vừa mới sơ suất một chút thì đã chết ở bên phía vũ trụ của các người”.
“Đợi chút đã, ta cần phải suy nghĩ”. Diệp Thành vuốt cằm, hai mắt đảo đảo một vòng, trong miệng còn lẩm bà lẩm bẩm.
Nhìn cái dáng vẻ của Triệu Vân kia, chắc chắn hắn ta không phải đang nói giỡn, hắn ta có phải đang giả vờ giả vịt hay không, chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhận ra được.
Chỉ là, cái chuyện này quá sức kỳ dị rồi, vượt vũ trụ đến đây, chuyện này hắn chưa từng nghe nói tới, cái chuyện này nằm ngoài tầm hiểu biết của hắn.
Sau khi suy nghĩ hồi lâu, Diệp Thành mới lại thăm dò Triệu Vân một lần nữa: “Ngươi chắc chắn là ngươi không thuộc về vũ trụ của bọn ta?”
“Ta không rảnh để nói giỡn với ngươi”. Triệu Vân vặn vẹo cổ: “Căn nguyên hồn phách của ta và ngươi chính là minh chứng tốt nhất, giữa các vũ trụ và vũ trụ với nhau, dùng căn nguyên hồn để phân chia, đây là cách sáng tỏ nhất”.
Nghe được câu này, Diệp Thành không khỏi đánh giá hồn thể của Triệu Vân.
Căn nguyên hồn của Triệu Vân và căn nguyên hồn của hắn đúng thật là có sự khác biệt trong bản chất, chẳng những không tương thích mà còn bài xích lẫn nhau.
Hắn bắt đầu tin vào lời nói của Triệu Vân đúng thật là hắn ta không thuộc về vũ trụ này mà chết từ vũ trụ khác rồi mới sang bên này.
“Khó trách, khó trách được Minh Giới là một tồn tại vô thượng, tự mình ra tay đưa hắn trấn vào bên trong địa ngục, hơn phân nửa là đã nhìn ra manh mối”.
Diệp Thành lẩm bẩm tự nói trong lòng, lại không nhịn được mà thổn thức tạch lưỡi, vượt vũ trục đã là chuyện nghiêm trọng trái với trật tự pháp tắc.
“Các ngươi thật không đơn giản”. Triệu Vân lại mở miệng lần nữa: “Ở trong vũ trụ của bọn ta, chỉ có thần trong truyền thuyết mới có thể sánh bằng lão đại Minh Giới bên này”.
“Đúng là như vậy”. Diệp Thành sửa lại cổ áo, vô cùng tự hào nói, lão đại Minh Giới thật sự khiến bọn hắn nở mày nở mặt.
“Vũ trụ của nhà các người, năng lượng không cân bằng, đang bành trướng không ngừng, đây chính là điềm báo cho đại nạn”. Triệu Vân ý vị thâm trường nói.
“Đại nạn?”, Diệp Thành nhíu mày, hai mắt cũng hơi híp lại.
Tuy rằng lời Triệu Vân nói có vẻ mơ hồ, nhưng hắn lại tin tưởng lời của hắn ta vài phần.
Ở vũ trụ của bọn họ, hình như có xảy ra vấn đề thật, vũ trụ bành trướng, một khi đến điểm cực hạn nhất định sẽ phát nổ cực lớn.
Giống như một người tự bạo, mà sinh linh bên trong vũ trụ cũng sẽ có kết cục giống nhau, đều bị tiêu diệt, sẽ rơi vào trong một kỷ nguyên hắc ám.
Nhưng tại sao lại mất cân bằng, là do nguyên nhân nào gây lên thì hắn không thể nghĩ ra được, đối với mức hiểu biết của hắn chắc chắn cũng khó có thể hiểu được thấu đáo.