Bây giờ có thêm Chung Giang, hai người ở cảnh giới Chuẩn Thiên, có thể tưởng tượng được sức phòng ngự của kết giới sẽ tăng lên tới mức đáng sợ như thế nào.
Chẳng mấy chốc kết giới hộ sơn đang cực kỳ mỏng đột nhiên bắn ra thần quang, sức phòng ngự tăng lên không chỉ mười lần.
Hả?
Ba cảnh giới Chuẩn Thiên của Thị Huyết Điện nhíu mày: “Không ngờ kết giới lại mạnh lên nhiều thế, lẽ nào Hồng Trần Tuyết đã khôi phục thương thế?”
“Sao có thể?”, bà lão lưng gù thốt lên: “Thực Cốt Đan nhằm vào công thể, Bạo Linh Đan nhằm vào linh hồn, dù là Hồng Trần Tuyết cũng khó mà chống đỡ”.
“Vậy thì lạ thật”, gã thanh niên yêu dị kia nheo mắt, nhìn chằm chằm kết giới hộ sơn: “Kết giới đột nhiên kiên cố thế kia không thể là do một mình Hồng Trần Tuyết làm được”.
“Chẳng lẽ Nhân Hoàng còn có tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên thứ hai?”
Bùm!
Khi ba người đang nói chuyện thì đạo thân của Diệp Thành ở nơi cách đó không xa đã hoàn thành nhiệm vụ, thân thể nó nổ tung, nhưng trước khi tiêu tan, nó đã kéo theo một tên cảnh giới Không Minh tầng thứ chín của Thị Huyết Điện lên đường cùng.
“Ngây ra đó làm gì, tiếp tục tấn công cho ta!”
Lão già mặc áo huyết bào nhìn về phía đó rồi đột nhiên hét lên.
Ngay lập tức, các cao thủ của Thị Huyết Điện đã hoàn hồn sau cơn choáng váng, một lần nữa hợp lực điều khiển chín trận pháp, phát huy sức mạnh của chúng, công phá kết giới hộ tông của linh sơn Nhân Hoàng.
Chỉ là lần này có sự trợ giúp của Chung Giang nên kết giới hộ sơn đã trở nên mạnh mẽ phi thường, chín trận pháp công kích lớn của Thị Huyết Điện đều đã được sử dụng nhưng vẫn không thể phá được kết giới trong thời gian ngắn.
Trong Địa Cung của linh sơn Nhân Hoàng.
Chung Giang và Hồng Trần Tuyết vẫn đang không ngừng truyền linh lực vào tế đàn.
Còn bên này, các trưởng lão đã bao vây đứng quanh Diệp Thành, từng đôi mắt già nua quan sát hắn từ trên xuống dưới như quan sát khỉ.
Khụ khụ!
Toàn thân Diệp Thành nổi da gà, hắn ho khan hai tiếng rồi bảo: “Các tiền bối à, có thể đừng nhìn vãn bối như vậy được không, lá gan của ta không lớn lắm”.
Lá gan không lớn lắm?
Câu này của Diệp Thành khiến các lão già đều giật giật khoé miệng.
Lá gan của ngươi không lớn? Đùa gì đấy? Ngươi đừng quên mảng giỏi nhất của Nhân Hoàng chúng ta là mảng tình báo.
Chẳng mấy chốc kết giới hộ sơn đang cực kỳ mỏng đột nhiên bắn ra thần quang, sức phòng ngự tăng lên không chỉ mười lần.
Hả?
Ba cảnh giới Chuẩn Thiên của Thị Huyết Điện nhíu mày: “Không ngờ kết giới lại mạnh lên nhiều thế, lẽ nào Hồng Trần Tuyết đã khôi phục thương thế?”
“Sao có thể?”, bà lão lưng gù thốt lên: “Thực Cốt Đan nhằm vào công thể, Bạo Linh Đan nhằm vào linh hồn, dù là Hồng Trần Tuyết cũng khó mà chống đỡ”.
“Vậy thì lạ thật”, gã thanh niên yêu dị kia nheo mắt, nhìn chằm chằm kết giới hộ sơn: “Kết giới đột nhiên kiên cố thế kia không thể là do một mình Hồng Trần Tuyết làm được”.
“Chẳng lẽ Nhân Hoàng còn có tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên thứ hai?”
Bùm!
Khi ba người đang nói chuyện thì đạo thân của Diệp Thành ở nơi cách đó không xa đã hoàn thành nhiệm vụ, thân thể nó nổ tung, nhưng trước khi tiêu tan, nó đã kéo theo một tên cảnh giới Không Minh tầng thứ chín của Thị Huyết Điện lên đường cùng.
“Ngây ra đó làm gì, tiếp tục tấn công cho ta!”
Lão già mặc áo huyết bào nhìn về phía đó rồi đột nhiên hét lên.
Ngay lập tức, các cao thủ của Thị Huyết Điện đã hoàn hồn sau cơn choáng váng, một lần nữa hợp lực điều khiển chín trận pháp, phát huy sức mạnh của chúng, công phá kết giới hộ tông của linh sơn Nhân Hoàng.
Chỉ là lần này có sự trợ giúp của Chung Giang nên kết giới hộ sơn đã trở nên mạnh mẽ phi thường, chín trận pháp công kích lớn của Thị Huyết Điện đều đã được sử dụng nhưng vẫn không thể phá được kết giới trong thời gian ngắn.
Trong Địa Cung của linh sơn Nhân Hoàng.
Chung Giang và Hồng Trần Tuyết vẫn đang không ngừng truyền linh lực vào tế đàn.
Còn bên này, các trưởng lão đã bao vây đứng quanh Diệp Thành, từng đôi mắt già nua quan sát hắn từ trên xuống dưới như quan sát khỉ.
Khụ khụ!
Toàn thân Diệp Thành nổi da gà, hắn ho khan hai tiếng rồi bảo: “Các tiền bối à, có thể đừng nhìn vãn bối như vậy được không, lá gan của ta không lớn lắm”.
Lá gan không lớn lắm?
Câu này của Diệp Thành khiến các lão già đều giật giật khoé miệng.
Lá gan của ngươi không lớn? Đùa gì đấy? Ngươi đừng quên mảng giỏi nhất của Nhân Hoàng chúng ta là mảng tình báo.