Mục lục
Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bùm! Đùng! Đoàng!

Tinh không chấn động, tiếng nổ rung chuyển cả cửu tiêu.

Dưới sự chú ý của mọi người, phía trên hư thiên sấm sét cuồng bạo, tiên quang thắp sáng huy hoàng lộng lẫy với dị tượng đan xen, đó là thần long bay lượn và phượng hoàng niết bàn trong lửa.

Oa!

Bên dưới vang lên những tiếng hô kinh ngạc, những người có nhãn giới cao hơn lại càng ngạc nhiên, dường như biết thiên kiếp thần thú kia có nghĩa là gì.

“So với ngươi vẫn còn kém một chút!”

Long Nhất nhìn Diệp Thành, năm xưa khi Diệp Thành tiến cấp đến cảnh giới Không Minh đã dẫn ra dị tượng sấm sét bốn thần thú một thánh thú, sau đó tiến cấp lên cảnh giới Chuẩn Thiên lại càng lợi hại, đạo lạc ấn của cửu Hoàng đỉnh phong Đại Sở cũng bị khuấy động, khiến cho toàn bộ Đại Sở đều chấn động.

“Thiên kiếp cảnh giới Hoàng của ngươi sẽ còn ghê gớm hơn nữa!”

Long Nhất nghiêm túc nói, hắn ta biết Diệp Thành áp chế thiên kiếp cảnh giới Hoàng, dường như cũng biết thiên kiếp cảnh giới Hoàng của Thánh thể sẽ như thế nào, khẳng định còn gây chấn động hơn khi ở Đại Sở năm đó.

Diệp Thành chỉ mỉm cười nhẹ, hắn đã quen rồi.

Nhớ lại trước đây khi hắn vẫn chưa dung hợp bản nguyên Thánh thể, từ khi tiến cấp cảnh giới Nhân Nguyên đã dẫn ra thiên kiếp.

Có thể nói hắn đi tới bây giờ đều có thiên kiếp đồng hành, nên hắn đã quen từ lâu rồi.

Diệp Thành lại nở nụ cười rồi lui ra ngoài.

Long Nhất cũng vậy, lui về phía sau.

Không chỉ họ mà những người xem đang có mặt ở đây cũng đều lùi về phía sau, vì thiên kiếp đã sắp tới, hơn nữa còn không phải thiên phạt bình thường, nếu ở gần rất có thể sẽ phải bị động ứng kiếp.

Đoàng!

Sau tiếng nổ, một tia sét khổng lồ từ trên trời đánh thẳng xuống cổ tinh.

“Chiến!”

Nhưng mọi người lại nghe thấy một tiếng hét, một bóng người mặc áo trắng lao ra khỏi cổ tinh, bay lên trời, một quyền đấm vỡ sấm sét lăng thiên ấy.

Đó là một thanh niên áo trắng với mái tóc đen như thác nước, đôi mắt sáng như sao, khí huyết dâng trào như biển, tiên quang bao phủ quanh người tựa như vầng mặt trời chiếu sáng cả tinh không rộng lớn này.

“Hả?”

Nhìn thấy mặt thanh niên áo trắng, Long Nhất ở trong đám đông khẽ hô lên rồi vô thức nhìn Diệp Thành.

Như biết Long Nhất định hỏi gì, Diệp Thành mỉm cười gật đầu.

“Thật trùng hợp!”

Long Nhất cảm thán, không ngờ người độ kiếp lại là người chuyển kiếp của Đại Sở, vả lại còn là người mà họ cực kỳ quen thuộc, sau khi chuyển kiếp, người này cũng gặp may mắn, mang trong mình huyết mạch bá đạo.

Đùng! Đoàng!

Trên hư thiên vời vợi, sấm sét liên tục đánh xuống hợp thành biển lôi, nhấn chìm thanh niên áo trắng ngay tại chỗ.

“Mở!”

Giây tiếp theo, thanh niên áo trắng hét lên, một chưởng tách biển lôi ra rồi một lần nữa bay ngược lên trời.

Hành động này của hắn ta đã khiến cho trời cao nổi giận, cả tinh không đều run rẩy sợ hãi, thần long sấm sét lăng thiên bay xuống, há miệng phun sấm sét về phía hắn ta, còn chưa tới nơi đã bị phượng hoàng sấm sét đánh trúng.

Thanh niên áo trắng bị thương, máu bắn ra tung tóe.

“Chiến!”

Lại một tiếng hét nữa, tên thanh niên áo trắng lấy ra một thanh sát kiếm, tay cầm sát kiếm, bay ngược lên trời.

Bùm! Đùng đoang!

Tiếng sấm sét càng thêm dữ dội, sấm sét trên hư thiên như mưa trút xuống, thanh niên áo trắng tắm mình trong sấm sét, tay cầm thần kiếm, chiến đấu với thần long và phượng hoàng sấm sét, có thể nói là khí thế nuốt chửng bát hoang.

Đó là một cảnh tượng đáng sợ, những người ở dưới đều đã tái mặt, nhiều người còn chưa từng thấy cảnh tượng như này bao giờ.

“Mạnh hơn kiếp trước rất nhiều!”

Long Nhất tặc lưỡi cảm thán, không nói đâu xa, chỉ riêng huyết mạch này thôi, kiếp trước đã không thể so sánh.

So với Long Nhất, Diệp Thành lại hơi nhíu mày, hắn nhìn sang một hướng, tầm mắt rơi vào một người mặc áo bào đen ở trong góc đám đông, vừa nãy hắn rõ ràng cảm nhận được sát khí nồng nặc từ trên người kẻ đó, sát khí ấy nhắm vào tên thanh niên áo trắng đang độ kiếp kia.

Diệp Thành dời mắt, lại nhìn sang một hướng khác, ánh mắt dừng lại trên người một thanh niên tóc đỏ và một bà lão lưng gù.

Giống như lão già áo đen, tên thanh niên tóc trắng và bà lão lưng gù đều lộ ra sát khí, đều nhắm vào thanh niên áo trắng.

Ba Thánh Nhân!

Diệp Thành cau chặt lông mày, đội hình này cho dù tên thanh niên áo trắng có thể độ kiếp thành công hay không đều sẽ đi vào đường cùng, dù hắn có mạnh hơn nữa cũng chỉ là cảnh giới Hoàng, sao có thể đánh lại ba Thánh Nhân?

Đây mới chỉ là những người hắn nhìn thấy, trong bóng tối còn có bao nhiêu người đang chuẩn bị tuyệt sát tên thanh niên áo trắng nữa?

“Khó rồi đây!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK