Mục lục
Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ông ta đã quá đề cao cương thi của mình, cũng xem nhẹ Diệp Thành nên bị lừa một vố.

Giờ hay rồi, thua thảm luôn. Tuy ông ta là Minh Tướng, thua hơn 1000 công đức cũng không chịu nổi.

"Tiền bối, công đức", Diệp Thành vừa xoa tay vừa cười nói.

"Đương nhiên sẽ đưa!", chủ sân thổi râu trừng mắt, móc sổ công đức ra, giơ tay lên vô cùng đau lòng vạch một cái.

Sổ công đức của ông ta lập tức mất đi hơn 1000 công đức, mà sổ công đức của Diệp Thành lại có thêm 1000 điểm, trực tiếp tăng lên gấp đôi.

Diệp Thành mặt mày hớn hở, vui như tết, quả thật còn nhanh hơn việc giết Ác Long, hơn nữa còn việc nhẹ lương cao.

Cứ tiếp tục như thế, hắn có thể trực tiếp thăng lên Minh Tướng, có công đức còn cần gì phải đi mua thuốc gọi rồng.

Bên dưới toàn là tiếng cảm thán, nhìn mà không ngừng nuốt nước miếng.

Hơn một ngàn công đức thì phải giết bao nhiêu con Ác Long, gác bao nhiêu năm, áp giải bao nhiêu quỷ hồn chứ.

Nhưng chuyện lại cứ dễ dàng như thế, hơn 1000 nhẹ nhàng tới tay, sạch sẽ lưu loát chỉ trong một gậy.

"Nào, ta cược hết, tiếp tục đi", Diệp Thành cười hì hì, cất sổ công đức đi, vẫn ném lên không vô cùng nhiệt tình nói.

"Thực lực của ngươi quá mạnh, lão phu sẽ đổi cương thi cấp Thánh Nhân", chủ sân lạnh mặt nói: "Ngươi có thể chọn bỏ quyền".

"Đánh chứ, tại sao không đánh", Diệp Thành cong môi cười.

"Đây là ngươi nói đó", chủ sân nhanh chóng thả ra cương thi cấp Thánh Nhân dường như sợ Diệp Thành đổi ý.

Bị Diệp Thành lừa hơn 1000 công đức, ít ra cũng phải thắng lại chứ.

Chẳng mấy chốc, đối diện Diệp Thành đã xuất hiện một con cương thi.

Con cương thi này mặc áo giáp đen như một cây cọc đứng im không nhúc nhích, cơ thể nặng nề, khí thế mạnh mẽ.

Giữa trán nó có thần văn cổ xưa, quanh người thấp thoáng sấm sét, nhìn thôi đã thấy đáng sợ.

So với nó thì cương thi Chuẩn Thánh yếu hơn rất rất nhiều.

Khách khứa bên dưới đều mở to mắt, tinh thần phấn chấn.

Hơn hai ngàn công đức, quả là một con số lớn, đúng là một canh bạc lớn.

Tất cả mọi người đều tập trung nhìn, muốn nhìn xem một người có thể một gậy đánh bay cương thi Chuẩn Thánh như Diệp Thành có thể đánh được cương thi Thánh Nhân không.

Không ít người đã lấy tinh thạch ký ức ra, muốn mô phỏng hình ảnh tiếp theo lại, để khi rảnh rỗi lại đem ra khoe.

Chủ sân ngồi thẳng, tư thế chỉnh tề, đôi mắt sáng ngời tỉnh táo, mơ hồ có thể thấy được còn có chút xảo quyệt.

Cương thi Thánh Nhân này là át chủ bài mạnh nhất của ông ta.

Không phải cương thi bình thường, nó là bí thuật hùng mạnh, có sức chiến đấu ngang với Thánh Vương, hung mãnh vô cùng.

Một cương thi như vậy, đánh với một Hoàng Cảnh, không lý do gì lại thua cả.

Cũng có nghĩa, công đức mà ông ta thua vẫn có có thể lấy lại được, không chỉ thắng lại được mà còn có thể kiếm thêm hơn một ngàn.

Cách đó không xa, Triệu Vân đã tìm được một nơi thoải mái, khoanh hai tay, dựa vào một cây cột, hứng thú nhìn qua.

Liếc nhìn Diệp Thành, rồi lại thương hại nhìn chủ sân.

Qua trận này, chủ sân kia nói không chừng sẽ ho ra máu mất.

Thánh Nhân chân chính cũng chưa chắc là đối thủ của Diệp Thành, huống chi là một cương thi chứ, trận này căn bản không có gì hồi hộp cả.

“Cấp Thánh Nhân, chắc hẳn khả năng chiến đấu rất tốt”. Trên chiến đài, Diệp Thành hà một hơi vào Lang Nha Bổng, chà sát sáng bóng.


Người là Hoang Cổ Thánh Thể, không hề có áp lực, trước ngưng tụ nguyên thần, sau đó nung chảy thánh cốt, vừa sinh ra đã có khả năng chiến đấu vượt cấp rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK