Sau đó, anh bế ngang cô gái lên, ôm tới phòng tắm bắt đầu tắm rửa.
Vợ chồng son người khác đều tắm uyên ương, nhưng anh không dám cởi quần áo cho cô, sợ một khi cởi quần áo xuống, tiện tay làm chuyện xấu, giây tiếp theo sẽ xoay người thành sói.
Tắm cho cô bằng nước ấm, còn mình thì phải tắm nước lạnh hạ hỏa.
Khi nào, anh mới có thể thể trải nghiệm một chút, cảm giác tắm uyên ương thật sự?
Mà giờ phút này, Viên Hoài Nam đang ở trong phòng làm việc riêng của mình.
Chu Thị Linh đã tìm tới cửa, người đại diện căn bản không ngăn được tính cách cô chủ của cô ta, nổigiận lên sẽ trở thành một quả ớt cay.
Chu Thị Linh nổi giận đùng đùng chỉ vào Viên Hoài Nam đang trang điểm, anh ta có một buổi diễn tối, 12 giờ bắt đầu, một lát nữa sẽ phải xuất phát.
“Vì sao còn không đăng bài bác bỏ tin đồn trên Facebook? Facebook của anh không cập nhật trạng thái, không có thái độ chủ động làm rõ, cho dù phía truyền thông Thiên Hòa ra thông báo đáp lại thay anh, các fans cũng sẽ không tin tưởng.
“Đây là sự thật, vì sao tôi phải bác bỏ tin đồn?”
Viên Hoài Nam nhàn nhạt nhưởng mày nói, trong âm thanh lộ ra vẻ không kiên nhẫn.
Chu Thị Linh tức giận đến mức cả người run lên, trực tiếp ném điện thoại di động đi.
không nghiêng không lệch, trúng ở giữa trán Viên Hoài Nam.
Lần này không nhẹ, cái trán lập tức tím bầm lên.
Trái tim cô ta run lên, muốn đi lên xem vết thương của anh ta, nhưng lại bị anh ta lạnh giọng từ chối.
“Cách xa tôi một chút!” Bốn chữ ngắn ngủn, mang theo cả lạnh lẽo.
Hai chân Chu Thị Linh giống như bị rót chì, không chút động đậy.
Cô ta ngơ ngẩn nhìn Viên Hoài Nam, thái độ của anh ta với mình càng ngày càng kém, trước kia còn bao dung mình, dung túng tính cách của cô ta, nhưng bây giờ càng ngày càng không kiên nhẫn, thậm chí thái độ cũng lạnh như băng.
Trước kia anh ta không phải như thế này, chẳng lẽ là thật sự thay đổi tình cảm rồi, yêu cô gái Hứa Minh Tâm kia?
“Viên Hoài Nam, anh có cần đi bệnh viện không?” Chuyên viên trang điểm thật cẩn thận nói.
“Không cần, buổi tối còn phải đóng phim, dùng phấn che lại thôi.”
Viên Hoài Nam nhẹ nhàng lắc đầu.
“Cô đi ra ngoài trước, tôi nói mấy câu với cô ta, đợi lát nữa cô lại vàoĐể Chu Thị Linh ở chỗ này, chúng quy không phải cách hay, anh chỉ có thể đuổi người còn lại đi ra ngoài.
Chu Thị Linh iu xiu đi lên, nằm ống tay áo anh ta, hai mắt đẫm nước mắt.
“Thực sự xin lỗi, em không cố ý. Em không ngờ anh lại không né. Anh đừng giận em được không, lần sau em sẽ sửa “
“Linh à, tính tình của cô tôi chịu đủ rồi, mỗi lần cô đều nói sẽ sửa, nhưng lần nào cũng thờ ơ. Xin lỗi, tôi là người đàn ông bình thường, tôi không chịu nổi tính cách của cô như vậy. Mối quan hệ không rõ ràng của chúng ta cũng nên dừng ở đây thôi.”
Anh ta nhẫn tâm, kéo bản tay nhỏ của cô ta ra, gắn từng chữ một, lạnh nhạt nói.
Chu Thị Linh nghe vậy thì liều mạng lắc đầu: “Không đâu, em đã rất cố gắng thuyết phục bố em, ông ấy sẽ cho chúng ta ở bên nhau. Em thật sự sẽ sửa đổi, em thể, anh cho em một cơ hội nữa được không?”
“Nhà cô là một phần nguyên nhân, còn cô chiếm một phần lớn hơn, không có ai có thể chịu được tính cách của cô như vậy. Tôi không có ý định bác bỏ tại tiếng lần này, tôi sẽ đưa văn bản huỷ bỏ hợp đồng với truyền thông Thiên Hòa. Lúc trước có cưỡng chế ép tôi ký hợp đồng không bình đẳng, không được để truyềnra tai tiếng, không được công khai tình yêu, nếu không phải bồi thường một khoản tiền. Bây giờ, tôi bồi thường cho cô “Em… em không cần tiến của anh, em chỉ cần anh yêu em. Em làm như vậy, chỉ là vì muốn ở bên cạnh anh “Tôi không có phúc đón nhận, xin cô buông tha cho tôi. Tôi thật sự đê tiện, ở trong mắt bố cô chỉ là một con tên diễn viên vô tình, là người cố gắng trẻo cao đến nhà họ Chu. Tôi sẽ không tự chuốc lấy nhục nhã, cô cũng đừng tự hạ thấp giá trị của bản thân. Mỗi quan hệ của chúng ta đến đây là kết thúc, sau này tốt nhất đừng gặp nhau nữa.