Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước khi lên xe, những học viên khác đều lấy phong bì ra, Hứa Minh Tâm thẩm thở phào một hơi, may mà cô đã học hỏi kinh nghiệm của Bạch Thư Hân trước.

Từng cái phong bì lần lượt được lấy ra, sau đó huấn luyện viên đi làm giấy chúng nhận giúp học viên.

Mọi người tụ thành một nhóm, bắt đầu trò chuyện. Cô phát hiện những người đến đây đều rất có tiền, quán áo trên người đều là hàng hiệu, hơn nữa còn có cả xe riêng đưa đón.

Cầu đưa phong bì bao nhiêu vậy?”

“Voucher mua sắm ở trung tâm thương mại sáu mươi triệu, trung tâm gần nhà huấn luyện viên “

“Khụ khụ

Hứa Minh Tâm nghe thể thế thì tự sắc nước bọt của mình, họ dữ dội.

Cái quỷ gì thế

Sáu mươi triệu, phí đăng ký chỉ có mấy triệu thôi! “Cậu tăng cái gì?”

“Trong phong bì tôi đưa là điện thoại iPhone mới nhất, không so với cậu nổi “Hự… Hứa Minh Tâm trơn tròn mắt, điện thoại của cô vẫn là hệ điều hành Android đẩy…

“Cậu thì sao?”

“Tôi gửi một lá thư mời nhập học trường quý tộc, nghe nói huấn luyện viên đang làm thủ tục nhập học cho con nhưng không có người quen nên không vào được.”

“Vẫn là cậu giỏi, tặng đúng thử huấn luyện viên cần, chuyện của con trẻ quả thực quan trọng.

Cuối cùng mọi người nói chuyện cũng sắp xong thì phát hiện ra Hứa Minh Tâm đang đứng trong góc run lẩy bẩy, còn tưởng cô đang lạnh lắm, “Bạn học này, nhìn cậu rất quen đấy, câu cầu chẳng phải là cô con gái đỡ đầu của nhà họ Ngôn – Hứa Minh Tâm đấy sao?”

“Trùng hợp vậy, cậu tăng gì vậy?”

“Tôi. Tôi cũng không tặng gì, không không so được với mọi người.

Cô rất xấu hổ.

Bảy trăm nghìn của cô sao mà nói ra miệng được

Bảy trăm nghìn có thể mua được bốn gói thuốc lá chứ.

Trung Hoạt “Khiêm tốn chút khiêm tốn chút, huấn luyện viên toi roi!”

Mọi người xếp hàng ngay ngắn, Hứa Minh Tâm đứng ở sau cùng cúi thấp đầu, chỉ mong sao có thể vùi đầu vào trong tuyết.

Toang rồi toang rồi!

Lần này chắc chắn sẽ bị huấn luyện viên bóp chết, lát nữa nhất định sẽ bị mắng như tát nước.

Giế sau xe có ba người ngồi, một người lái xe, ghế phu lại dành cho huấn luyện viên,

Hứa Minh Tâm rất tự giác đợi đến lượt thứ hai, không ngờ huấn luyện viên lại chỉ đích danh có “Là cô, người lùn lùn đầy, cô lên xe nhìn người khác lái ”

Người lùn lùn…

Là mình à?

Cô yếu ớt chỉ vào mình, có hơi không dám tin.

“Lên đi.”

Tiêu rồi, quả nhiên là chế mình đưa phong bì ít đây mà, gọi mình lên xe trước để mắng mình chứ gì!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK