Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hứa Văn Mạnh không phải là bố của cháu, tên khốn nạn kia làm sao xứng đáng với người nhà họ Quý của chúng ta?” Quý Thiên Kim khinh thường khi nói đến chuyện này, bà ta tiếp tục nói: “Cháu đến đây, dì nghĩ mình nên nói rõ chuyện này với cháu”

“Cô cháu? Cháu có thể tiếp tục ở lại đây nghe chuyện này không?”

Quý Khiêm khó xử nói, lát. “Cháu cút ra ngoài cho cô, đến một con bé mà cũng không ngăn được, thảo nào mà không lấy được vợ có nhìn thấy cháu thì lại cảm thấy khó chịu. “Vâng, cháu lập tức đi ra ngoài ngày”

Quý Khiêm vội vàng đi ra.

Sau khi Quý khiêm rời đi, trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ.

Quý Thiên Kim cầm một tấm ảnh ra, đưa cho cô.

Trong hình, có một cô gái rất giống Quý Thiên Kim, hơn nữa cũng không lớn hơn bà ta bao nhiêu tuổi. “Mẹ cháu tên là Bạch Thủy Xuân, lớn hơn dì một tuổi. Sau khi mẹ dì sinh dì ra không bao lâu thì bà bị chứng trầm cảm sau khi sinh, cảm thấy kết hôn với bố di thì đã rất đau khổ, cuối cùng bà ấy chọn ly dị, bà dẫn chi gái dì đi. Sau đó mẹ dì qua đời, bố dì đi đón chị gái dì về thì không ngờ chị dì đã mất tích.”

“Chúng ta tìm kiếm chị ấy rất lâu nhưng không tìm được manh mối gì. Lúc dì nhìn thấy cháu, cảm thấy cháu rất giống bố của cháu nên đã phải người điều tra. Năm đó Hứa Văn Mạnh qua lại với rất nhiều phụ nữ, nhưng cháu không phải là con của ông ta, mà do có người muốn dùng trẻ con lừa tiền ông ta.”

“Năm đó đúng là có một cô gái mang thai nhưng thai của cô ta bị chết non. Sau khi cô ta làm xét nghiệm ADN thì đến trại trẻ mồ côi nhận một đứa mới sinh, sau đó dẫn đến chỗ Hứa Văn Mạnh, Hứa Đức Thẳng qua lại với quá nhiều phụ nữ nên sau khi thấy tờ xét nghiệm thì ông ta cũng không suy nghĩ nhiều, nghĩ đứa bé chính là con của mình. Còn người đàn bà kia cầm tiền rời đi, còn tung tích của cô ta thì đi không có hứng thủ kìm kiếm “

“Hứa Văn Mạnh không nhận ra cháu không phải là con của ông ta, nên cháu mới bình an sống được đến bây giờ.”

“Dì cũng không biết nhiều chuyện về mẹ cháu, di chỉ biết được từng đây thôi. Cho nên cháu chính là người nhà họ Quỷ, kể cả hôm nay mẹ cháu có ở đây thì bà ấy cũng không đồng ý cho cháu và Cố Gia Huy ở bên nhau.”

“Tại sao? Anh ấy có chỗ nào không tốt? “Cũng bởi vì anh ta tên là Cố Gia Huy! Kẻ thù của anh ta quá nhiều, cây tốt ở trong rừng cuối cùng vẫn bị gió làm bật rễ, chuyện này cháu cũng hiểu đúng không? Anh ta có thể thành công một khoảng thời gian, nhưng chưa chắc đã thành công được cả đời chỉ cần anh ta sai lầm một chút thì dì cũng khó bảo vệ được cháu. Cảnh An được nhà họ Quý nhận nuôi, không có quan hệ máu mủ gì cả, lại giỏi giang, hai người ở với nhau không phải tốt hơn áp “Cháu không thích anh ta, mà anh ta cũng không thích cháu.”

“Tháng bé sẽ thực hiện mệnh lệnh mà đi giao, chi cần cháu đồng ý”

“Làm sao hôn nhân lại có thể thực hiện bằng mệnh lệnh và nhiệm vụ được chứ?” Hứa Minh Tâm rất ngạc nhiên khi nghe di nói vậy. “ở nhà họ Quý thì có thể…” Quý Thiên Kim bình tĩnh nói, giống như bà ta đã sắp xếp hết rồi.

Trong lòng Hứa Minh Tâm rất lo lắng, cô biết chắc chắn Quý Thiên Kim sẽ không từ bỏ ý định này.

Kể cả cô có phải là người nhà họ Quý hay không thì cô cũng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện mình rồi khỏi Cố Gia Huy.

Cuối cùng cô chỉ có thể tung ra đòn cuối cùng. “Dì Thiên Kim, thật ra thì cháu đã ngủ với Cố Gia Huy.”

“Cháu còn trẻ nên không hiểu chuyện, dì có thể hiểu được, Cảnh An sẽ đối xử tốt với cháu”

“Nhưng mà…cháu đã mang thai hai tuần là đứa bé của Cố Gia Huy.” Hứa Minh Tâm mạnh bạo nói. “Cháu nói lại cho dì nghe một lần nữa xem!” QUÝ Thiên Kim gầm lên, Hứa Minh Tâm hoảng sợ đến run

“Cháu. Cháu mang thai, đứa trẻ là con của Cố Gia Huy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK