Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe Cố Gia Huy nói như vậy thì Hứa Minh Tâm cũng cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh, chớp mắt hai người đã ở bên nhau được hai năm rồi.

Trong hai năm này Cố Gia Huy đã thương yêu chiều chuộng cô hết mực khiến những ai có trái tim sắt đá cũng đều phải tan chảy.

Thì ra hai người đã ở bên nhau lâu như vậy rồi à. Cô đã nhìn ngắm khuôn mặt ấy được hơn bảy trăm ngày đêm rồi nhưng vẫn chưa hề thấy chán ngân gì hết. Thậm chí cô còn muốn nhìn ngắm cả đời và mái mãi không muốn rời xa anh, Có còn chưa kịp lau khô bàn tay nhỏ bé của mình thì đã ôm chắm lấy cái cổ của Cố Gia Huy, anh cũng thuận tay bế cô lên khiến cô cảm thấy thật an tâm vững dại

Bàn tay của cô đã làm ướt một vài chỗ trên bộ quần áo đắt tiền của anh nhưng anh không thèm để ý dén.

“Em có thể hôn anh một cái được không? Lúc anh yêu thương chăm sóc em như vậy thật sự rất đẹp trai dó.”

“Vậy anh chỉ sợ một cái còn chưa đủ.

Cố Gia Huy cười cười, sau đó không đợi Hứa Minh Tâm chủ động liền vội vàng hôn lên đôi môi mọng đỏ của cô.

Sau bao ngày xa cách khiến hai người nhớ nhung và lo lắng cho nhau thì bây giờ tất cả đều dồn vào nụ hôn này.

Không cần phải nói nhiều lời nhưng cả hai đều hiểu tình cảm mà đối phương dành cho nhau nhiều đến mức nào.

Ngay lúc hai người đang hôn nhau say đắm quên cả đất trời thì Khương Tuấn và bác sĩ đầy cửa bước vào.

“Cô Minh Tâm à, tôi đến để truyền nước biển.

Bác sĩ còn chưa nói hết câu thì đã thấy hai bóng người đang say sưa hôn nhau trong nhà vệ sinh. Còn Hữa Minh Tâm vừa nghe thấy tiếng động từ bên ngoài thì giật mình sợ hãi như chủ thò con bị vỏ mồi rồi vội vàng nhảy xuống khỏi vòng tay của Cố Gia Huy và nhanh chóng lau nước miếng của anh còn dính trên miệng của cô.

Cố Gia Huy cau mày tỏ vẻ không hài lòng, chuyện tốt như vậy lại bị phá đám giữa chừng ai mà không tức giận chứ?

Anh nheo mắt lại nhìn về phía hai người đang đứng ngoài cửa với ánh mắt đầy nguy hiểm.

Đột nhiên Khương Tuấn giật mình rồi giả bộ tức giận la mắng bác sĩ riêng của gia đình: “Tôi đã nói với anh rồi mà, tối nay hãy đến truyền nước đi mà anh không chịu nghe. Bác sĩ à, tôi chợt nhớ ra là tôi còn có vài việc vẫn chưa xử lý xong nên tôi đi trước đây

Nói xong Khương Tuấn chuồn mất.

Bác sĩ riêng của gia đình cũng vội vàng nói: “Chú An bảo tôi đến nên tôi mới đến. Tôi xin phép đi trước a.”

Dứt lời hai người họ một trước một sau liền chạy mất dép. Hứa Minh Tâm nhìn thấy vậy thì phì cười. Đối với bọn họ mà nói thì Cố Gia Huy vẫn rất uy nghiêm và đáng sợ nhưng sao cô lại không thấy sợ anh chút nào nhì “Chúng ta tiếp tục chứ?” Cố Gia Huy bị người khác làm gián đoạn khiến anh bực bội nên hỏi Hữa Minh Tâm bằng một giọng hết sức rầu rĩ.

Hứa Minh Tâm vừa nói vừa tùm tìm cười: “Tiếp tục cái gì mà tiếp tục chứ? Bây giờ em sẽ đi nấu cơm cho anh ăn nha, mấy ngày nay anh cử truyền nước biển hoài mà vẫn chẳng thấy tốt hơn chút nào hết. Anh muốn ăn gì để em nấu cho anh ăn”

“Chỉ cần là đồ ăn do em nấu thì anh đều thích ăn hết.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK