Nhưng Hứa Minh Tâm vốn không hề thích những thứ này, cho nên cầm về nhưng chưa dùng, nhét vào trong ngăn kéo.
Bây giờ vừa khéo trở thành chứng cứ.
“Có cái này thì dễ xử lý rồi, cậu cứ chờ tin tức của tôi đi”
Lệ Nghiêm cũng lấy máu giúp anh để mang về Quân sở xét nghiệm.
Hôm sau, Lệ Nghiêm gọi điện thoại tới.
Theo như lời anh ta nói, máy móc thiết bị trong bệnh viện bình thường khó mà tra ra liều lượng trong đó.
Nếu như nước hoa này thật sự có vấn đề, vậy thì Tạ Quế Anh nhất định là một nhân vật vô cùng nguy hiểm.
Am hiểu dùng độc, còn có thể nắm chắc liều lượng đến mức đáng sợ như thế, điều chế nước hoa chuẩn xác như vậy.
Ngày đêm sống cùng một người như vậy, quả thật là vô cùng kinh khủng!
“Người anh em, người phụ nữ này e rằng không phải hạng người bình thường, nếu như cậu không muốn lật thuyền trong mương thì tốt nhất nên sớm chuẩn bị trước”
Cố Gia Huy nghe vậy, sắc mặt trở nên lạnh lùng nghiêm nghị.
Nếu như phát hiện muộn chút nữa, vậy rất có thể anh sẽ thua ở trong tay một người phụ nữ.
“Trái lại tôi không lo lắng cho bản thân, tôi sợ Minh Tâm sẽ gặp phải bất trắc”
“Vậy cậu định làm gì? Nếu như dọn ra ngoài có vẻ cố ý quá mức.
Cố Gia Huy im lặng, xem ra đây quả thật là vấn đề khó khăn.
Rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể khiến Tạ Quế Anh không phát hiện ra sự khác thường, lại không gây tổn thương cho Minh Tâm đây?
Đúng lúc này, trong đầu chợt lóe ánh sáng, thế mà lại xuất hiện tên của một người.
Jane…
Giờ phút này, sự bảo vệ của cậu ấy là mạnh mẽ nhất.
Jane cũng không ngờ rằng Cố Gia Huy sẽ chủ động tìm đến mình, hơn nữa là đến để hỏi tội.
Hai người đã giao ước bằng miệng, sự tranh đấu giữa bọn họ không thể liên lụy đến Hứa Minh Tâm.
Thế nhưng bây giờ Phó Minh Nam lại phái người rục rịch ngóc đầu dậy, mà Phó Minh Nam là người của cậu ấy.
Jane nghe vậy bèn ra sức nhíu mày.
Đương nhiên là cậu ấy không dặn dò Phó Minh Nam ra tay.
“Nếu như chuyện này thật sự có liên quan đến Phó Minh Nam, chắc chắn tôi sẽ nghiêm trị không tha, dù có mất đi một cánh tay đắc lực cũng sẽ không tiếc”
“Được, tôi biết cậu là một người đàn ông thẳng thản mà, lời đã nói ra không thể rút lại. Nhưng bây giờ tôi không rảnh phân tâm để chăm sóc Minh Tâm, đối phương quá nguy hiểm, tôi không có cách nào hoàn toàn đảm bảo sự an toàn của Minh Tâm, cho nên cần cậu phối hợp với tôi để diễn một vở kịch..”
Cố Gia Huy nói xong kế hoạch của mình, sắc mặt của Jane đã đen như đáy nồi.
“Cố Gia Huy, anh mất dạy quá rồi đấy, anh bảo tôi làm người xấu?”
“Cũng không phải, sau khi mọi chuyện rõ ràng, cô ấy sẽ cảm kích cậu”
“Hừ, tôi tin anh?” Cậu ấy lạnh lùng cười nhạo: “Tôi có cách của tôi, anh muốn gài bãy tôi hả? Không có cửa đâu!”
Jane lạnh lùng nói.
Cố Gia Huy tỏ vẻ vô tội sờ mũi của mình.
Anh thật sự không gài bẫy cậu ấy, anh chỉ có thể nghĩ đến kết quả này, cho nên…
Bây giờ vừa khéo trở thành chứng cứ.
“Có cái này thì dễ xử lý rồi, cậu cứ chờ tin tức của tôi đi”
Lệ Nghiêm cũng lấy máu giúp anh để mang về Quân sở xét nghiệm.
Hôm sau, Lệ Nghiêm gọi điện thoại tới.
Theo như lời anh ta nói, máy móc thiết bị trong bệnh viện bình thường khó mà tra ra liều lượng trong đó.
Nếu như nước hoa này thật sự có vấn đề, vậy thì Tạ Quế Anh nhất định là một nhân vật vô cùng nguy hiểm.
Am hiểu dùng độc, còn có thể nắm chắc liều lượng đến mức đáng sợ như thế, điều chế nước hoa chuẩn xác như vậy.
Ngày đêm sống cùng một người như vậy, quả thật là vô cùng kinh khủng!
“Người anh em, người phụ nữ này e rằng không phải hạng người bình thường, nếu như cậu không muốn lật thuyền trong mương thì tốt nhất nên sớm chuẩn bị trước”
Cố Gia Huy nghe vậy, sắc mặt trở nên lạnh lùng nghiêm nghị.
Nếu như phát hiện muộn chút nữa, vậy rất có thể anh sẽ thua ở trong tay một người phụ nữ.
“Trái lại tôi không lo lắng cho bản thân, tôi sợ Minh Tâm sẽ gặp phải bất trắc”
“Vậy cậu định làm gì? Nếu như dọn ra ngoài có vẻ cố ý quá mức.
Cố Gia Huy im lặng, xem ra đây quả thật là vấn đề khó khăn.
Rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể khiến Tạ Quế Anh không phát hiện ra sự khác thường, lại không gây tổn thương cho Minh Tâm đây?
Đúng lúc này, trong đầu chợt lóe ánh sáng, thế mà lại xuất hiện tên của một người.
Jane…
Giờ phút này, sự bảo vệ của cậu ấy là mạnh mẽ nhất.
Jane cũng không ngờ rằng Cố Gia Huy sẽ chủ động tìm đến mình, hơn nữa là đến để hỏi tội.
Hai người đã giao ước bằng miệng, sự tranh đấu giữa bọn họ không thể liên lụy đến Hứa Minh Tâm.
Thế nhưng bây giờ Phó Minh Nam lại phái người rục rịch ngóc đầu dậy, mà Phó Minh Nam là người của cậu ấy.
Jane nghe vậy bèn ra sức nhíu mày.
Đương nhiên là cậu ấy không dặn dò Phó Minh Nam ra tay.
“Nếu như chuyện này thật sự có liên quan đến Phó Minh Nam, chắc chắn tôi sẽ nghiêm trị không tha, dù có mất đi một cánh tay đắc lực cũng sẽ không tiếc”
“Được, tôi biết cậu là một người đàn ông thẳng thản mà, lời đã nói ra không thể rút lại. Nhưng bây giờ tôi không rảnh phân tâm để chăm sóc Minh Tâm, đối phương quá nguy hiểm, tôi không có cách nào hoàn toàn đảm bảo sự an toàn của Minh Tâm, cho nên cần cậu phối hợp với tôi để diễn một vở kịch..”
Cố Gia Huy nói xong kế hoạch của mình, sắc mặt của Jane đã đen như đáy nồi.
“Cố Gia Huy, anh mất dạy quá rồi đấy, anh bảo tôi làm người xấu?”
“Cũng không phải, sau khi mọi chuyện rõ ràng, cô ấy sẽ cảm kích cậu”
“Hừ, tôi tin anh?” Cậu ấy lạnh lùng cười nhạo: “Tôi có cách của tôi, anh muốn gài bãy tôi hả? Không có cửa đâu!”
Jane lạnh lùng nói.
Cố Gia Huy tỏ vẻ vô tội sờ mũi của mình.
Anh thật sự không gài bẫy cậu ấy, anh chỉ có thể nghĩ đến kết quả này, cho nên…