Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Muốn đánh nhau với tôi như vậy à?”

“Tôi chỉ muốn biết rõ sự thật”

“Được, anh đánh thắng tôi thì tôi sẽ cho anh biết người đứng sau ra lệnh tôi vào năm đó là ai Nếu anh thua thì cút xa một chút, mãi mãi không được dò hỏi về chuyện này nữa”

“Được, tôi đồng ý với anh!” Cố Gia Huy cũng là một người quả quyết K là một người kín miệng, nếu không phải đánh nhầm sang Josh anh ta cũng không mở miệng làm gì Đây là cơ hội duy nhất của anh ta.

“Ngày mai tôi sẽ đến tìm anh. Hôm nay để anh tạm dưỡng thương, tôi không thừa nước đục K điềm tĩnh nói, sau đó đỡ lấy Josh: “Em không sao chứ?”

.Josh lắc đầu, sắc mặt nghiêm trọng, cau chặt mày.

Anh ta lo lắng nhìn sang K, chuyện năm đó, đến giờ vẫn là một vết thương trong lòng K, bao.

nhiêu năm trôi qua rồi mà vết thương vấn chưa lành. Thế mà hôm nay K dám cá cược với Cố Gia Huy, nếu K thua rồi thì… hậu quả khó lường.

K nhìn Josh bằng ánh mắt an ủi, anh ta biết rõ thực lực của mình, và anh ta càng biết rõ thực lực.

của Cố Gia Huy, K bảo hộ Josh rời đi, một giọng nói không mang theo chút cảm xúc nào truyền tới “Mười giờ ngày mai, gặp nhau ở sân quyền anh trên tầng năm của quảng trường.John”

Cố Gia Huy nghe xong thì siết chặt nắm.

đấm, gân xanh trên tay anh nổi lên giống như vân gỗ trên cây vậy.

Anh chờ đến cuộc hẹn ngày mai, anh muốn một đáp án rõ ràng, Sáu năm rồi, đã đến lúc sự thật phải ló ra khỏi mặt nước rồi.

Ngay lúc này, Hứa Minh Tâm vội chạy đến.

Cô vừa nghe nói phía bên này có người đánh nhau, trong lúc chạy sang thì thấy K và Josh.

Trên mặt K có vết bầm, có vẻ là do Cố Gia Huy đánh.

“Sao anh lại đánh nhau với KI Ở đây là Kettering, có chuyện gì xảy ra khiến anh bị bắt thì sao?”

Cô lo lắng nắm lấy tay anh, mu bàn tay đỏ hết một mảng.

Tác dụng của lực nắm đẩm là tương đương nhau, chắc chẩn tay anh bây giờ cũng rất đau.

Hơn nữa, đánh người là sai!

“Anh ta biết ai giết anh hai anh.”

“Anh ta biết? Thế anh ta đã cho anh biết ai là hung thủ chưa?”

“Ngày mai là có thế biết rồi, chúng †a về thôi”

Cố Gia Huy chẳng còn tâm trạng mà ăn uống ở đây nữa, anh nằm chặt bàn tay nhỏ của Hứa Minh Tâm.

Bàn tay cô rất nhỏ, rất mềm, có hơi lạnh, giống như có ma lực đặc biệt nào đó, trong chốc.

lát đã làm dịu đi những bất an trong lòng anh Cố Gia Huy giống như một con sư tử dễ nổi giận, bởi vì có cô tới gần, trên người cô có mùi hương dịu nhẹ như có như không tràn vào tim phổi anh, làm anh bình tính lại.

Anh không muốn cô nhìn thấy mặt bạo lực này của mình.

Trước mặt người mình yêu, ai cũng muốn thế hiện mặt tốt nhất của mình ra.

Hứa Minh Tâm có thể cảm nhận được tay anh đang run rấy, cả người cũng cố gồng lên.

Anh vừa mong chờ được biết sự thật, vừa sợ hãi sự thật Sợ hãi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK