Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bọn chúng thấy đánh như vậy cũng kha khá rồi thì phủi tay, quay người định rời đi.

Một tên nheo mắt nhìn Bạch Thư Hân, quả thật rất xinh đẹp, dáng người cũng đẹp, đúng là một vật quý.

Bọn chúng thật có phúc, thường nghe thấy trên báo nói có những người giở trò với những cô gái uống say, nhưng không ngờ hôm nay vận may lại rơi chúng vào người bọn chúng.

Bọn chúng cười bỉ ổi.

“Mỹ nữa, chúng ta đưa cô về nhà nhé.”

“Được, được.”

Bạch Thư Hân gật đầu.

Ôn Mạc Ngôn nghe vậy thì vô cùng tức giận, như thế thì trận đòn vừa nãy anh vừa nhận không phải là công cốc rồi sao.

Ôn Mạc Ngôn lao sang đó, ôm chặt lấy người của Bạch Thư Hân.

“Đúng là không biết lượng sức mình, còn muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân sao?” Tên kia tức giận, nện cho Ôn Mạc Ngôn một cùi trỏ thật đau, anh chịu đau ngã ngay ra đất mãi một lúc sau mới bò dậy được.

Ba người kia đi gần đến phía Bạch Thư Hân và bắt đầu ra tay.

Đúng vào lúc đó có một người ra tay, một nắm đấm đánh thẳng vào mặt một tên.

Tên kia định thần lại nhìn, không ngờ lại có một người khác xuất hiện.

Ôn Mạc Ngôn mồ hôi đầm đìa, mồ hôi che hết cả mắt, anh phải cố gắng lắm mới nhìn được ai là người vừa đến.

“AnhGia Huy, anh… anh đến rồi sao, mau giúp em.”

HứaGia Huy đỡ Hứa Minh Tâm lên xe. Không ngờ đến khi liếc nhìn vào ngõ lại nhìn thấy Bạch Thư Hân.

Anh không ngờ Ôn Mạc Ngôn cũng đây, hơn nữa lại còn bị đánh không nhẹ.

“Sao cậu lại biến thành như vậy?”

Cố Gia Huy cau chặt mày, giọng nói có hơi lạnh lùng.

“Bị… bị ba người bọn họ đánh, em đau quá.”

Ôn Mạc Ngôn không ngừng kêu đau.

“Không biết đánh lại còn thể hiện, cũng may tôi đến kịp, cậu không sao chứ? “

“Em… em không sao, ba tên lưu manh kia định bắt nạt Bạch Thư Hân.”

“Hả?”

Cố Gia Huy nhướn mày, không nhanh không chậm nâng cao giọng nói trầm ấm của mình lên, như muốn bóp chặt hô hấp của người khác.

Cố Gia Huy cởi áo khoác ngoài, cởi nút tay áo rồi xắn tay áo lên.

Anh bình tĩnh chỉnh sửa lại chúng rồi nói: “Các anh định từng người lên một hay cả ba người cùng lên một lúc.”

Câu nói này… có vẻ rất quen.

Ba người bọn chúng nhìn nhau rồi cùng đánh giá thân hình của Cố Gia Huy.

Cho dù trông có vẻ mạnh mẽ hơn tên nhóc vừa rồi nhưng cũng chỉ được tính là cơ bắp phát triển.

Ba người bọn chúng đều là huấn luyện viên Taekwondo, chẳng lẽ lại bị một người đánh bại sao?

Bọn chúng không hề lôi thôi dài dòng, định đánh nhanh thắng nhanh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK