Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hứa Minh Tâm sướng phát rồ, vỗ vỗ vai ông ta.

“Đây là hiện tượng tự nhiên thôi, ngoài ra thì cô chủ phải chú ý sức khỏe của cô đấy, dù sao bây giờ cũng không giống lúc trước, rất nhạy cảm”

“Ông cứ yên tâm, cảm vặt thôi mà, không sao đâu. Sức khỏe tôi rất tốt, tôi không hay bị ốm đâu!”

“Với kháng thế của cô chủ thì sẽ không sao đâu, nhưng cái giai đoạn không ổn định này thì cứ cẩn thận là tốt nhất”

“Tôi biết rồi tôi biết rồi, đây là giai đoạn không ổn định mà”

Ôi chao, bác sĩ này giỏi quá, quả nhiên không uổng công Cố Gia Huy bỏ ra biết bao nhiêu tiền của để mời ông ta.

Sau khi tiễn bác sĩ ra về, cô lại bị nhốt trong nhà.

Nhưng Cố Gia Huy cũng không quá để tâm vào công việc mà sẽ dành thời gian đưa cô đi chơi.

Mặc dù chẳng mấy chốc hai người đã lại thân mật với nhau như lúc đầu, nhưng vẫn có cảm giác như thiếu cái gì đó, không thân mật được như trước đây, không có gì giấu nhau nữa.

Giống như… đã bị ngăn cách.

Tuy trong lòng hai người biết rõ nhưng cũng không vạch trần, từng ngày từng ngày dần trôi qua như thường lệ.

Hôm nay trời nằng đẹp, cô và Cố Gia Huy cùng tới công viên đạp thanh.

Chỗ này có một cái hồ nhân tạo, phong cảnh xung quang cũng rất đẹp, có không ít người đang chơi đùa ở xung quanh hồ.

Hít thở bầu không khí trong lành, tâm trạng cũng tốt lên rất nhiều.

Đúng lúc này, cạnh hai người có một bà mẹ đang đẩy xe nôi, một em bé rất đáng yêu nằm trong đó.

Chắc là vừa ra đời được mấy tháng, đứa bé ngậm cái núm vú cao su, đôi mắt to tròn giống như quả nho đen Cô bé khoa tay múa chân, hình như rất vui vẻ, nhìn chăm chảm vào Hứa Minh Tâm.

“Hình như con bé rất thích cô đấy” Bà mẹ vừa cười vừa nói.

“Đáng yêu quá, con trai hay con gái vậy chị?”

“Con gái”

“Thật là xinh đẹp”

Hứa Minh Tâm không nhịn được mà giơ.

tay ra, bàn tay mũm mĩm của cô nhóc năm chặt lấy tay cô.

Tay của cô bé thật sự quá nhỏ, chỉ có thể miễn cưỡng nắm lấy một ngón tay của Hứa Minh Tâm.

Cô bé năm chặt lấy, không chịu buông tay.

Bà mẹ không nhịn được mà bật cười: “Đây là lần đầu tiên con bé thân thiết với người lạ như thế đấy”

“Chắc là có duyên đấy”

Bà mẹ đang phơi nắng ở bên cạnh, lúi húi thu dọn đồ đạc, không ngờ bánh xe đẩy bị trượt, không phanh lại Cô ấy buông tay một cái, chiếc xe lập tức lăn về phía hồ.

Đây là một con dốc, chiếc xe đẩy lăn xuống với tốc độ cực kỳ nhanh.

Hứa Minh Tâm bị bất ngờ, không kịp phòng bị, lúc cô phản ứng lại thì chiếc xe đã lăn ra xa một mét.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK