Cũng tầm một tháng rồi nhỉ?”
“Ừm, đúng vậy…
Cô chột dạ nói, ở trước mặt bác sĩ, cô cũng không dám múa rìu qua mắt thợ.
“Kiểm tra thế nào rồi? Thai nhi thế nào?”
“Tất cả đều bình thường, rất khỏe mạnh”
“Qua vài ngày nữa là có thể biết là con trai hay con gái rồi, mặc dù nói bệnh viện không cho xét nghiệm, nhưng bây giờ không thể giống như trước đây, trọng nam khinh nữ, hiện tại thật nhiều người đều mong có con gái đó trong nhà có bác sĩ tư nhân, có thể kiểm tra, tôi cũng muốn biết là cháu trai hay cháu gái đây!”
“Tôi xem cậu gần đây khẩu vị của cậu cũng tốt, cũng không thấy mập, nói rõ em bé hấp thu rất tốt”
“Tôi… Tôi đi vệ sinh nhiều, hệ tiêu hoá tốt.”
Hứa Minh Tâm yếu ớt nói.
Cố Yên cho cô cái trợn mắt, đã không thể tán gấu yên lành rồi.
“Ngủ sớm đi”
Ngày hôm sau, trời còn tối, chỉ mới bốn giờ, Cố Yên đã dậy, muốn đi rửa mặt hoá trang.
Hứa Minh Tâm cũng bị đánh thức, xoa đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, đứng lên giúp đỡ, lại bị Cố Gia Huy ngăn cản “Bây giờ em là phụ nữ có thai, phải nghỉ ngơi nhiều, đừng nói anh không cho phép, bố cũng không cho phép đâu.”
Hứa Minh Tâm suy nghĩ một chút cũng phải, chắc chắn sẽ không cho cô giúp đỡ.
Cô không thể làm gì khác hơn là ngoan ngoãn đợi ở trên giường, Cố Gia Huy chuẩn bị đi đội ngũ đưa dâu, xếp một hàng xe sang mà xuất giá, phô trương cỡ này ở thủ đô cũng rất hiếm.
Đợi tới sáu giờ Hứa Minh Tâm vội vàng đứng lên rửa mặt, rất nhanh đã chỉnh trang xong.
Bảy giờ cô dâu sẽ xuất phát từ nhà cũ, đi đường khoảng một tiếng Cố Gia Huy làm việc xong, vội vã trở về thay quần áo, bởi vì vội vàng mà bây giờ mồ hôi đầy người, quần áo cũng bị nhăn rồ.
Anh cũng không xịt nước hoa bao giờ, lần này…. Lại xịt nước hoa của nam.
Cô rất kinh ngạc.
Anh sửa sang xong quần áo, đứng trước gương nhìn trái nhìn phải, luôn hỏi Hứa Minh Tâm bộ dáng có ổn hay không.
“Lúc anh cưới em, sao không thấy anh căng thẳng như vậy?”
Hứa Minh Tâm ghen tỉ, ấm ức nói, đây quá rõ ràng là phân biệt đối xử rồi đi? Cố Gia Huy thấy thế, nhẹ ôm cô vào lòng, dịu dàng nói: “Xin lỗi em, đúng là có chút phân biệt đối xử. Cưới em, là chuyện cả đời, anh muốn đưa em về cưng chiều cả đời, cho nên trong lòng rất an bình. Nhưng hôm nay, anh phải đưa Cố Yên gả đi, anh nghĩ tâm trạng của anh không khác bố là bao, cứ thấp thỏm không yên”
“Anh và Cố Yên không có quan hệ máu mủ, nhưng sớm đã vượt cả quan hệ đó.
Anh và anh hai luôn cưng chiều cô em gái này, muốn cho em ấy điều tốt nhất. Lúc chúng ta gặp rủi ro ở Manhattan, anh cả hãm hãi, chỉ có em ấy là vượt mọi khó khăn giúp chúng ta.
Chúng ta nhìn em ấy từ đứa bé trở thành một cô gái duyên dáng yêu kiều, bây giờ chớp mắt một cái, em ấy cũng sắp lập gia đình rồi”
“Lần hôn lễ đầu tiên, anh không có cảm giác gì mãnh liệt, Lệ Nghiêm là anh em.
của anh, giao phó cho cậu ấy anh rất yên tâm.
Nhưng không ngờ sau đó xảy ra nhiều chuyện như vậy, anh càng thêm không nỡ gả cô em gái này. Bây giờ em ấy phải lập gia đình, tâm trạng trong lòng…”