Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi ông ta rời khỏi chợ đen thì cũng không còn thăm dò nữa. Ông ta rất tôn trọng quy tắc của trò chơi.

Nếu như đã rời đi vậy thì phải quên hết tất cả những chuyện trước kia, cho dù mình có khả năng điều tra thì cũng phải tránh.

Cho nên Cố Gia Huy có thể dễ dàng điều tra ra được những biến cố xảy ra ở Hắc đạo, nhưng anh lại tránh xa nó ra.

“Rốt cuộc cậu muốn làm gì?”

“Đồ Lan là anh em của ông, ông ta cũng biết kỹ thuật hóa trang và trong tay có rất nhiều mặt nạ da người giống y như đúc, ngay cả những vẻ mặt nhỏ bé nhất cũng có thể thể hiện ra được.

Nếu như ông không làm nữa, vậy thì chỉ bằng cho tôi thứ mà ông ăn cơm đi. Tôi sẽ trả giá cao, thế nào?”

“Cậu nằm mơ đi! Tôi không thể cho cậu những thứ này được. Tôi đã rời khỏi chợ đen rồi, nếu như tôi chịu đựng được mười tám điều luật hình sự thì những người ở Hắc đạo không thể động đến tôi được dù chỉ một chút.”

“Ha ha ha, lại là một con người không biết thời thế. Thật đúng là khiến tôi khó xử.”

Ngoài mặt người đó truyền đến nụ cười tiếc nuối, nhưng trong giọng nói lại toát lên hơi thở khiến người ta sợ hãi.

Tần Nhâm Thành nghe thấy lời nói này, trong lòng rất hoảng hốt. Ông ta lập tức hiểu ra Đồ Lan chết như thế nào.

Chỉ sợ rằng khi đang làm nhiệm vụ,, Đồ Lan đã phải chịu thủ đoạn thâm độc của Hắc Ảnh.

“Có phải mặt nạ của Đồ Lan đang ở chỗ cậu không?”

“Đương nhiên rồi, ông ta đã làm ra một cái cho tôi, tôi dùng rất hài lòng.

Tôi thật ngưỡng mộ các ông vì có thể dùng gương mặt thật để bày tỏ với người khác, không giống như tôi mãi mãi chỉ sống trong bóng tối của người khác. Ảnh Họa Bì à, tại sao ông có thể ra ngoài ánh sáng một lần nữa mà tôi thì không thể?”

“Rốt cuộc cậu chui ra từ đâu? Cậu đang phá hỏng quy tắc, cậu không sợ gặp phải phong sát của Hắc đạo sao?”

“Quy tắc? Ha ha ha!” Anh ta không kìm được mà nở nụ cười quái dị giống như nghe chuyện hài, giọng nói rất gian xảo nghe rất chói tai: “Tôi là vua của Hắc đạo, tôi chính là quy tắc!”

“Rốt cuộc Phó Minh Nam đã tìm thấy cậu ở đâu? Cậu có biết Phó Minh Nam không có quyền động đến tôi không?”

Đây là lần đầu tiên Tân Nhâm Thành cảm nhận được áp lực.

Từ trước đến nay không có ai có thể phá hỏng quy tắc, ngay cả người nhà họ Phó cũng không dám.

Nhưng bây giờ, Hắc Ảnh lại không kiêng nể gì mà nói xằng nói bậy như vậy.

“Bố nuôi không dám nhưng tôi dám, cho nên tôi cần mặt nạ da người tốt nhất. Ông đã rời đi rồi thì cần gì lấy không tha như vậy?”

“Mơ đi! Hắc đạo mà lại không có quy tắc như vậy sao? Tôi lại muốn xem xem cậu có cách nào để lấy được!”

Tân Nhâm Thành nổi giận đùng đùng rồi cúp điện thoại, ngón tay run lẩy bẩy.

Ông ta do dự một chút, sau đó lập tức gọi cho người thân cận nhất của Đồ Lan.

“Trung Đức, tôi là Ảnh Họa Bì.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Ông ta tự giới thiệu mình, Trung Đức lập tức lên tiếng nói: “Thật sự là anh sao, anh Ảnh Họa Bì?”

“Bây giờ rốt cộc chợ đen như thế nào?”

“Chợ đen đã hợp nhất với Hắc đạo, không còn là một cá thể độc lập nữa.

Tất cả lợi nhuận cũng đều giao lại hết cho Hắc Ảnh, người tiếp quản mới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK