Không những phải chủ ý đến chế độ ăn uống mà còn phải thường xuyên mát xa, hoặc là phải trông cây vào chuyện sau này có con mà phát dục lần thứ hai.
Nhưng… lấy mối quan hệ giữa Hửa Minh Tâm và Cố Gia Huy bây giờ, rõ ràng là về trước hay về sau gi cũng đều không thích hợp.
“Câu đã thử uống sinh tố đu đủ chưa?”
“Mỗi ngày đều uống.”
“Vậy có sờ sờ mỗi ngày không..”
“Ngày nào cũng làm..”
“Thế này đi, tùy theo duyên số thôi. Tôi nghĩ anh tôi cũng sẽ không bỏ đi cậu đâu
Cổ Yên ngượng ngùng ho kho khu vài tiếng. Hừa Minh Tâm nhất thời tiền nhụt chí, trong lòng cô cảm thấy thật chua chát. cô gục đầu xuống, chán nản không gượng dậy nổi.
Yên nói chen vào: “Tình cảm giữa cậu và Cổ cô Bạch Thư Hân gì đó rất tốt sao? Tính tình cô ấy thế nào, thích cái gì?”
“Thư Hàn hà? Con người Thư Hàn rất tốt, tính tinh mặc dù có hơi nóng vội, dễ dàng nổi cơn tam bành nhưng không xấu, ngày thường vẫn là một người rất ôn hòa. Thích cái gi sao… thích mua mua mua, thích hoa tưới, thích ăn lầu…”
“Tôi biết rồi, tôi còn có chuyện khác, không thể chơi cùng cậu nữa, bye bye nha.”
Cổ Yên cầm đổ lên rời đi, ngay sau đó liên
xuất hiện trước cửa nhà Bạch Thư Hân.
Cô đã điều tra từ lâu rồi, mấy ngày gần đây Nguyễn Doanh đều ở đây chăm sóc cô em gái đang bị thương của mình.
Cô ấy nhắn chuông cửa, là Lệ Nghiêm đi ramô cửa.
“Sao em lại tới đây?”
“Em tôi thăm anh mà, em quay về mà anh cũng không đi tim em, em cũng chi đành tới tìm anh mà thol.”
“Thật ra anh cũng tính đi tìm em, trước khi đi anh phó thác cho em nhiều chuyện như vậy, cũng nên báo đáp em thật tốt mới phải.”
“Không phải anh nấu cơm rất lợi hại sao? Anh nấu cho em một bữa cơm là được rối. Sau khi anh đi rồi em cũng nuốt không trôi đồ ăn ở nhà ăn luôn.”
“Được.”
Cổ Yên ước vào nhưng không nhin thấy Bạch Minh Chậu đâu, cô ấy nghi ngờ hỏi: “Em gái anh đâu rồi?”
“Ở trong phòng ngủ, những thứ này đều là tặng cho em ấy sao?”
“Ừ, cô ấy sẽ thích chứ?”
“Đều là những thử em ấy thích, em ấy sẽ thích thôi”
Cổ Yên nghe thấy lời này thì không nhịn được mà thờ phào nhẹ nhõm.
Cô bước về phía trước gõ cửa phòng, trong phòng
truyền ra giọng nói của Bạch Thư Hân.
Cô ấy đấy cửa buoc vào trong rồi đặt bó hoa hồng màu hồng phấn trước mặt Bạch Thư Hân.
“Lần đầu tiền đến nhà chào hỏi, đây là một ít tấm lòng của tôi, mong cô không chê.”